🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Từ nay về sau, mọi ân oán giữa chúng ta sẽ được gạt bỏ, chỉ cần ngươi đối tốt với ta, ta nhất định cũng sẽ đối tốt với ngươi." Cảm thấy như đã tháo gỡ được nút thắt trong lòng, nàng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn Phong Khởi cũng dịu dàng và thân thiện hơn nhiều.

Với những lần trước đã giúp Hạ Lan Lăng bảo vệ nàng, giờ biết Phong Khởi thật sự cứu nàng vì tình yêu, nàng cảm thấy rất xúc động và vui mừng. Nhìn xem, Lâm Táp Táp không còn là kẻ lúc nào cũng bị bỏ rơi và tổn thương nữa, ngay cả những nhân vật phản diện điên cuồng trong truyện giờ cũng phải hòa giải và trở thành bạn bè với nàng.

Không được, không thể chỉ làm bạn mà thôi.

Tiểu não của Lâm Táp Táp xoay chuyển nhanh như gió, nàng nghĩ rằng mình không chỉ phải công lược nam chính, mà tiện thể bồi dưỡng chút cảm tình với nam phụ cũng chẳng phải chuyện xấu. Như thế, dẫu cốt truyện gốc có lặp lại, đại chiến tranh giành giữa nam chính và nam phụ không thể tránh khỏi, Hạ Lan Lăng không thương nàng thì Phong Khởi cũng chắc chắn sẽ lưu nàng ba phần tình cảm, phải không?

Lòng vừa động, Lâm Táp Táp liền nắm lấy tay Phong Khởi, hứng khởi nói: “Hay là… huynh muội ta kết nghĩa đi?”

Phong Khởi: “…”

.

Để báo ân cứu mạng, Lâm Táp Táp thi triển một loại chữa thương tối thượng mà Trạch Lan từng truyền cho nàng.

Pháp thuật này nàng chưa từng sử dụng, lần đầu thử tay chân lóng ngóng, chẳng những không khiến thương thế Phong Khởi khôi phục, mà còn làm vết thương vừa cầm máu kia lại trào ra như suối, đỏ tươi ròng ròng. Phong Khởi chẳng trách nàng, chỉ mỉm cười yếu ớt, “Không sao, ngươi thử lại đi.”

Lâm Táp Táp cảm động không thôi, “Không hổ là huynh đệ tốt.”

Huynh đệ một đời cùng nhau bước, cùng chịu đau, cùng hãm hại, ai trở mặt trước kẻ đó là chó.

Sắc mặt Phong Khởi hơi đơ ra, thầm nhủ không vội lúc này, cố nén hơi thở nói: “Táp Táp, ngươi có phải đã quên rồi, ta lớn tuổi hơn ngươi.”

Hắn nhập môn muộn nhất, danh nghĩa là sư đệ của Lâm Táp Táp, nhưng trên thực tế lại lớn hơn nàng. Lâm Táp Táp lập tức phản ứng: “Hiểu rồi, Phong huynh.”

Hiểu cái gì mà hiểu! Phong Khởi không vui, “Vì sao Hạ Lan Lăng ngươi có thể gọi là ca ca, còn ta chỉ là Phong huynh?”

Lâm Táp Táp do dự: “Vậy… Khởi ca ca?”

Rõ ràng nàng không cố ý dịu giọng, nhưng vào tai Phong Khởi, tiếng gọi kia mềm mại ngoan ngoãn đến mức khiến lòng hắn chấn động, chỉ thấy một tiếng “Khởi ca ca” này vừa ngọt ngào lại vừa đáng yêu, thực sự khiến người ta thương yêu không dứt.

Còn chưa kịp đáp lời, Lâm Táp Táp đã nhăn mặt, lắc đầu bảo: “Thôi, ta cứ gọi huynh là A Khởi đi.”

Ca ca gì đó, để một mình Hạ Lan Lăng chịu là đủ rồi, Phong Khởi là huynh đệ, không cần mấy trò ấy.

Lúc núi Lạc Thành được chuyển đến đây là vào buổi sớm, thế nên trời đất nơi này vẫn mãi như một buổi sáng trắng xóa. Ở lâu trong vùng băng tuyết này, người ta sẽ dần đánh mất khái niệm về thời gian.

Sau vài lần thử, cuối cùng Lâm Táp Táp cũng thi triển đúng pháp thuật trị thương. Dù chưa thể chữa khỏi hoàn toàn vết thương của Phong Khởi, nhưng cũng giúp hắn hồi phục nhanh hơn, giảm bớt đau đớn. Có điều Phong Khởi hình như chịu đau không giỏi, cả quá trình sắc mặt trắng bệch cứ luôn miệng than khó chịu, khiến Lâm Táp Táp chỉ đành ở bên cạnh hắn, chờ hắn khỏe lại mới nghĩ cách rời khỏi nơi này.

Trong lúc chờ đợi, thể lực lẫn linh lực của Lâm Táp Táp đều tiêu hao quá độ, bụng nàng cũng bắt đầu sôi lên vì đói. Hai người ngồi tựa lưng dưới một gốc cây, nàng kéo tay áo Phong Khởi hỏi: “Huynh có đói không?”

Phong Khởi mệt lả, ngồi không vững, nghiêng người dựa vào nàng, sắp sửa thiếp đi. Hắn gắng mở mắt, lại rúc vào nàng một chút, mơ hồ nói không đói, rồi thấy nàng lục lọi trong túi càn khôn, moi ra một gói bánh ngọt bắt đầu gặm.

Băng tuyết nơi đây rét căm căm, hơi thở cũng mang theo hàn khí.

Phong Khởi dựa sát vào nàng, khẽ ngửi được hương thơm ngọt nhè nhẹ từ thân thể Lâm Táp Táp, lại thấy nàng phồng má nhai bánh, mùi hương ấy càng thêm nồng đượm xen lẫn hương bánh, khiến hắn dù chẳng đói bụng cũng nhìn nàng không chớp mắt rồi thốt: “Ta cũng muốn ăn.”

Lâm Táp Táp chẳng nghĩ gì, tiện tay đưa túi bánh sang cho hắn. Phong Khởi không nhận lấy, chỉ thì thầm: “Vai đau, không nhấc tay nổi.”

Lâm Táp Táp nghiêng đầu nhìn hắn, nhìn tay mình lại nhìn túi bánh, bèn nâng túi bánh lên ngang miệng hắn, “Không thì huynh cúi đầu xuống mà gặm?”

Phong Khởi tức đến bật cười.

Thiếu niên da trắng bệch, khác hẳn với vẻ ôn nhu nho nhã không kẽ hở của Hạ Lan Lăng. Dù lúc này hắn đã thu liễm khí thế, vẫn mang theo vài phần tà khí bất kham vốn thuộc về tuổi trẻ. Hắn liếc nhìn Lâm Táp Táp, giọng vừa mềm vừa không vui: “Muội thật sự coi ta là chó đấy à?”

“Ta có rảnh đâu mà bày vẽ.” Lâm Táp Táp lại nhét thêm một miếng bánh vào miệng, thấy Phong Khởi mặt lạnh lùng nhìn mình, bèn vội vàng cầm một miếng khác dúi vào miệng hắn, “Ăn mau ăn mau.”

Phong Khởi nuốt bánh vào, hương vị thơm ngọt như dính chút hương của Lâm Táp Táp. Mắt hắn sâu thẳm ánh lên ý cười, chợt hỏi: “Muội từng đút cho Hạ Lan Lăng thế này chưa?”

Lâm Táp Táp nghiêng đầu ngẫm nghĩ, “Chắc là chưa.”

Bị Phong Khởi nhắc đến, cuối cùng Lâm Táp Táp cũng nhớ ra chuyện chính, chỉ là có Phong Khởi ở cạnh, nàng không tiện thi triển thuật pháp. Hai người cứ thế dựa vào nhau ăn hết một túi bánh ngọt, Lâm Táp Táp giả vờ nghỉ ngơi, chờ lúc Phong Khởi mệt mỏi thiếp đi trên vai nàng, mới nhẹ nhàng đẩy hắn ra, rảo bước tránh xa gốc cây.

Tuy lúc này nàng thật chẳng muốn gặp Hạ Lan Lăng, nhưng đoạn này vốn không nằm trong nguyên tác, Lâm Táp Táp và Phong Khởi xem như đã rời khỏi tuyến truyện chính, điều này vốn rất nguy hiểm.

Chuyện có trước sau, lúc này không phải lúc giận dỗi. Nghĩ đến việc Hạ Lan Lăng và Lạc Thủy Vi có lẽ đã tiến vào địa cung Tử Tiêu phủ, đầu óc nàng lập tức căng thẳng, tâm phiền ý loạn. Tuyệt đối không thể để hai người họ tiếp tục dính dáng nhau!

(ĐOẠN NÀY ĐỔI XƯNG HÔ NỮ CHÍNH VÀ NAM PHỤ NHÉ MỌI NGƯỜI)

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.