Sau lưng truyền đến tiếng bước chân, nàng chẳng buồn ngoảnh đầu lại, cứ thế đưa tay chỉ chỉ về phía bức tượng: “Ca ca huynh xem, có phải trông rất giống tiểu Cát Tường không?”
Hạ Lan Lăng sớm đã nhìn ra manh mối, gật đầu đáp: “Tượng hổ sư xuất hiện tại đây, tất không phải ngẫu nhiên. Phía trước… có thể nguy hiểm.”
Nơi đại điện còn là vùng an toàn, nhưng nếu tiếp tục tiến lên phía trước, chính là vực tử sinh. Hạ Lan Lăng xoay người, ánh mắt dừng trên con đường rộng lớn nối thẳng phía trước — hai hàng ma đăng u u cháy dọc lối, không thấy điểm cuối. Dưới chân là mặt đất ánh lên tia sáng xanh lấp lánh, hai bên lại là vạn trượng vực sâu, chẳng thấy đáy.
Đó chính là Thông Âm Đại Đạo, tương truyền nối liền với U Minh Quỷ Phủ. Ai dám bước lên con đường ấy, sẽ phải đối mặt với vô số u hồn ác quỷ, chịu đựng nỗi khiếp sợ chưa từng có, sa vào địa ngục, nếm đủ bách ác nhân gian.
“Nàng muốn chờ ta tại đây, hay là…” Hạ Lan Lăng chưa nói hết lời, liền bị Lâm Táp Táp cắt ngang: “Đương nhiên là theo huynh cùng đi.”
“Huynh đừng hòng vứt bỏ ta.” Lâm Táp Táp dứt khoát phơi bày dã tâm, “Là Tử Phần Đỉnh, ta nhất định phải đoạt cho bằng được.”
Kỳ thực không phải muốn tranh đoạt thật với Hạ Lan Lăng, mà là để sắp xếp đường lui cho bản thân.
Dù sao, trong sách viết rất rõ — Hạ Lan Lăng cuối cùng đem Tử Phần Đỉnh tặng cho Lạc Thủy Vi, vậy thì cũng chẳng chắc sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716606/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.