Lâm Táp Táp thiên tính vốn mang theo vài phần ngỗ nghịch.
Kẻ khác đối với nàng càng cứng rắn, nàng lại càng không chịu cúi đầu khuất phục, cho dù trong lòng sợ hãi, cũng phải giương nanh múa vuốt, tỏ vẻ một phen. Chiêu này nàng dùng đã quen, lớn đến chừng này chưa từng chịu thiệt bao giờ.
“Huynh hung cái gì mà hung?” Lâm Táp Táp tức giận kéo tay hắn, hắn càng hung dữ, nàng càng cứng đầu hơn, “Ta muốn đi đâu thì đi đó, huynh quản được chắc? Trưng ra cái mặt thối cho ai xem!”
Hạ Lan Lăng nắm cằm nàng, ngữ điệu lạnh lùng cười khẽ: “Ta quản không được nàng?”
Hắn chậm rãi, từng chữ như khắc sâu vào tai nàng: “Táp Táp, nàng quên thân phận hiện giờ của mình là gì rồi sao?”
“Còn có thể là thân phận gì, chẳng phải cái danh đạo lữ rách nát kia à?” Lâm Táp Táp ra vẻ bất cần, bất cần đến mức vừa đáng yêu vừa khiến người ta tức nghẹn, “Chúng ta còn chưa hợp ký đâu nhé, dù là đạo lữ, huynh cũng không có quyền can thiệp việc ta đi đâu cả.”
“Còn nữa, chưa có sự cho phép của ta, ai cho phép huynh tự tiện xông vào phòng của ta, hử? Mau cút ra ngoài cho ta, lập tức!”
“Không đi, đừng trách ta không khách khí!”
Nàng còn dám nói sẽ không khách khí với hắn.
Hạ Lan Lăng bật cười, hắn nắm ngược cổ tay nàng đang túm lấy mình, áp chặt tay nàng cao lên bên cửa sổ, mạnh mẽ khống chế, khiến nàng căn bản không thể động đậy. Áp lực từ cao thủ không kiêng nể mà tản ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-phan-dien-lai-lam-sup-do-cot-truyen-roi/2716639/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.