Du Nhiên nằm ngắm Hiểu Linh say ngủ hồi lâu thì trở dậy.
Hắn khoác lại chiếc áo blue trắng lên người, khí chất hoàn toàn biến đổi trở về dáng vẻ công tử điềm tĩnh ban đầu.
Hiểu Linh nếu nhìn thấy cảnh này hẳn là sẽ bĩu môi nói: Ảnh đế….
Hừ..
Mặc Nghiên, Du Nhiên đều là ảnh đế.
Bên ngoài nam thần chững chạc, ga lăng, ôn nhu nhưng bên trong đóng cửa lại thì đều vô lại, dẻo miệng, thủ đoạn như nhau, mỹ sắc lừa cô...1
Du Nhiên nhắn tin cho đám người trong nhóm 12345:1
“Hiểu Linh tối hôm qua bị bỏ thuốc tại bữa tiệc của Cố gia.
Cô ấy hiện ở văn phòng tôi tại bệnh viện Du Y.
Tới đây đi”
Du Nhiên nhắn tin xong cho đám người đó thì bỏ chiếc điện thoại vào túi rồi đi thẳng xuống mấy phòng bệnh VIP.
Nam nhân chết tiệt kia còn chưa chịu tỉnh lại..
lần này hoặc là tỉnh hoặc là đi chết luôn đi.
Căn phòng bệnh đắm chìm trong sự tĩnh mịch..
Những thứ âm thanh duy nhất lúc này là của đám máy móc duy trì sự sống của người nằm trên giường bệnh phát ra… Tiếng tích tích đều đặn của máy đo nhịp tim… Âm thanh ro ro của tiếng máy oxi… Nam nhân trên giường bệnh vẫn im lìm.
Du Nhiên đứng bên cạnh nhìn lướt qua các chỉ số một hồi rồi nói:
- Cố Thừa Minh..
anh tính trốn tránh hiện thực đến bao giờ? Sợ hãi đến mức này? Cố Thừa Minh… Hiểu Linh đã quá mệt với những thứ anh bỏ lại rồi.
Ngày hôm qua, Hiểu Linh bị bỏ thuốc.
Đám người ở Cố thị đó dám ngang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-van-np-lam-sao-de-song/802861/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.