Yến Xuyên không có mùa xuân.
Vừa bước vào cuối đông, nhiệt độ không khí tăng lên ba mươi độ trong vòng một đêm như đi cáp treo.
Nhưng vừa c.ởi quần áo dày được vài ngày, những cơn mưa liên tục lại đánh nhiệt độ về lại nguyên hình, giống như đang ở thời điểm giao mùa, chậm rãi từng bước thăm dò qua lại.
Mùa đông, mùa hạ.
Lại đến mùa đông.
Tuần hoàn lặp lại, không có hồi kết.
Hôm nay là cuối tuần. Buổi sáng Chu Sùng Dục vốn nên ngủ thêm một lúc, nhưng hình như đã hình thành thói quen, làm thế nào cũng không ngủ được.
Cậu thức dậy đánh răng, rửa mặt.
Mái tóc trong gương bất tri bất giác đã dài che mắt.
Sau khi ăn sáng xong, Chu Sùng Dục đi xuống chuyển mấy thùng đồ xuống tầng hầm giúp Trần Thăng Ất.
Trần Thăng Ất là cậu út của cậu và Chu Sùng Nhiên, hơn bốn mươi tuổi vẫn chưa kết hôn, là trai độc thân già không có chí tiến thủ gì.
Cửa hàng đĩa không bắt mắt dưới tầng là kế sinh nhai duy nhất của y, trang trí qua loa, kệ hàng cũng xếp lộn xộn. Khách đến mua đồ phần lớn là học sinh nghèo gần đó, cho nên tiền lời mở quán cũng không nhiều lắm, nhưng có thể miễn cưỡng đủ dùng.
Bây giờ Chu Sùng Dục sống ở tầng hai của cửa hàng băng đĩa, không rộng, khoảng mười mét vuông, là căn phòng Chu Sùng Nhiên từng ở khi học đại học và đi làm.
Đúng lúc gần đây Lam Sẫm vừa ký hợp đồng với công ty đĩa nhạc, có thể cung cấp chỗ ở mới. Chu Sùng Nhiên đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745271/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.