“Sao rồi, đến trường chưa?”
Sau khi đỗ xe ổn định, Lương Trì kéo phanh, cầm điện thoại xuống xe.
Hai tiếng trước, nhóm Lam Sẫm vẫn đang tập luyện trong phòng tập gần công ty. Ai ngờ trường của Chu Sùng Dục đột nhiên gọi điện tới, không rõ đã nói gì, chỉ biết là gọi Chu Sùng Nhiên đến ngay tối nay.
Kết quả đành phải kết thúc tập luyện sớm.
Chu Sùng Nhiên vội vàng chạy đến trường, những người còn lại tập thêm một lúc cũng cầm đồ rời đi, ai về nhà nấy.
Đang trong thời kỳ giao mùa xuân hạ, thời tiết đã nóng lên.
Vừa đi đến cửa hầm, một cơn gió mạnh và nóng bao phủ lấy bốn phía, Lương Trì vừa nghe điện thoại, trên người đột nhiên toát một lớp mồ hôi mỏng.
“Trốn học à?” Ánh mắt anh hơi thay đổi, dần bước chậm lại.
“Ừ…” Đầu kia điện thoại, cảm xúc của Chu Sùng Nhiên không ổn lắm, vừa nói chuyện vừa thở dài.
“Chủ nhiệm khối nói ông ấy phạt đứng Chu Sùng Dục bên ngoài cửa văn phòng. Lúc chuông vào học reo nó vẫn ở đó, chắc là nghỉ giải lao tự học tối, nó lén đi ra ngoài nhân lúc học sinh ngoại trú tan học. Em vừa gọi điện cho cậu, ở nhà vẫn chưa thấy nó về.”
Lương Trì im lặng nghe anh nói chuyện, nhất thời cũng không thể làm gì.
Đã mấy tháng không gặp Chu Sùng Dục, Lương Trì vốn cho rằng cậu không có tin tức gì hẳn là đang chăm chỉ học hành. Kết quả bây giờ lại không nói không rằng bỏ chạy. Đúng là không làm người ta bớt lo chút nào.
“Chú đừng nóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745273/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.