Sau khi điều chỉnh cảm xúc xong, Lương Trì lái xe đến dưới căn nhà hiện tại của Nhậm Thiển.
Từ sau khi sống riêng với chồng cũ, Nhậm Thiển dẫn theo hai đứa trẻ chuyển về căn nhà gần công ty, tiện thể còn đón cả mẹ chị tới ở cùng, ngày thường cũng tiện chăm sóc.
Lương Trì lại xách theo đống quà Tết đi lên tầng, lần này tốc độ mở cửa rất nhanh, lần này là Nhậm Tố Ngâm chạy ra mở cửa.
Cửa mở ra, Nhậm Tố Nhâm đã kéo con trai mình không buông tay, nhìn trái nhìn phải, cẩn thận đánh giá nhiều lần, còn lẩm bẩm: “Tiểu Trì về rồi, sao hình như lại gầy đi rồi.”
Ánh mắt Lương Trì dừng trên sợi tóc bạc bên tóc mai của bà, híp mắt cười khẽ: “Mẹ ơi, con không thay đổi.”
Đã nghe thấy tiếng mở cửa từ lâu, Nhậm Thiển bưng đĩa đi ra khỏi bếp, vừa lau tay lên tạp dề vừa nói: “Mẹ ơi, mẹ để Tiểu Trì đi vào rồi nói tiếp.”
Lúc này Nhậm Tố Ngâm mới nhận ra mình luôn chặn Lương Trì bên ngoài, bà liên tục lùi lại mấy bước nhường đường cho anh: “À, được được…”
Lương Trì thuận thế vào nhà, đóng cửa lại, lại đặt đồ trong tay xuống đất.
Trong nhà ăn, cô Trương bảo mẫu đã làm sẵn một bàn đồ ăn, chỉ chờ anh đến. Hai đứa trẻ đang xem TV trong phòng khách, Nhậm Thiển đi tới gọi hai đứa một tiếng: “Tinh Tinh, Hạo Hạo, tắt TV ăn cơm thôi.”
Một lớn một nhỏ lập tức làm theo, sau đó chạy như điên tới ôm chặt đùi cậu Lương Trì không buông tay.
Chờ hai đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745293/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.