Sau đó Chu Sùng Dục vẫn không thể đến Hồng Kông.
Mặc dù sau khi trở về cậu đã tìm giáo viên phụ trách dự án này ngay lập tức, nhưng hạn nộp đơn xin đã hết vào tháng trước. Nhà trường dựa theo bảng xếp hạng thành tích tổng hợp của các sinh viên nộp đơn và cho ra số suất cuối cùng. Nếu thêm cậu thì phải gạch bỏ bạn khác, như vậy tất nhiên hơi bất công.
Năm nay chắc chắn không thể đến Hồng Kông được, giáo viên đề nghị cậu chờ thêm một thời gian nữa sẽ có chương trình nộp đơn đến Bắc Kinh.
Chương trình trao đổi ở Bắc Kinh là dự án hợp tác cố định hằng năm của học viện. Trường học không tệ, tuy giáo viên không giỏi bằng Hồng Kông nhưng chắc chắn cũng có thể học được nhiều thứ.
Chu Sùng Dục không còn lựa chọn nào, chỉ có thể nộp đơn trước.
Ngày đến văn phòng nhận tài liệu, cậu tình cờ bắt gặp Trịnh Nghiêu. Cậu ta cũng đến nộp đồ cho chương trình ở Bắc Kinh, sau khi nghe cậu cũng muốn đi, còn vui vẻ vì có người quen làm bạn.
Cuối tháng Tám, học viện Mỹ thuật Yến Sơn lại bắt đầu học kỳ mùa thu. Nhưng vì Chu Sùng Dục sẽ đến Bắc Kinh vào tháng Mười cho nên không chọn môn ở trường.
Toàn bộ ngày nghỉ trước tháng Mười, cậu đều ở trong căn hộ anh cậu thuê. Thỉnh thoảng sáng tác gì đó, thỉnh thoảng ngẩn người, thỉnh thoảng thu dọn hành lý trước, bỏ hai bộ quần áo vào vali, sau đó ngồi xổm ở đó tiếp tục ngẩn người.
Sau khi kết thúc chuyến lưu diễn, lịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745300/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.