Từ Bangkok bay đến Bắc Kinh mất hơn sáu tiếng, lại đi xe từ Bắc Kinh về Yến Xuyên, lúc đến ga trời đã gần tối.
Quay lại Yến Xuyên sau một thời gian rất dài, Chu Sùng Dục cảm thấy hình như mình đã quên chọn ngày hoàng đạo, đến mức vừa vào nhà ga đã bắt đầu xung đột với từ trường ở đây.
Lần này trở về cậu mang theo hai kiện hành lý, một cái là vali Lam tặng, cái còn lại là balo cũ của cậu.
Tất cả những vật dụng quan trọng đều để trong balo mang theo người, có điện thoại, thẻ ngân hàng và một vài giấy tờ tùy thân.
Ra khỏi nhà ga, Chu Sùng Dục hơi đói, thế là cậu tìm bừa một quán ăn nhanh trong nhà ga, lấy điện thoại ra chọn món. Chỉ lơ là một lát thôi, chiếc balo cậu tiện tay đặt bên chân, đến khi có thời gian cúi đầu nhìn, balo đã bị tên trộm lòng dạ đen tối nào đó thó mất.
Không còn cách nào khác, Chu Sùng Dục đi báo công an, cũng không thể tìm lại balo ngay lập tức.
Trong thẻ phần lớn là baht Thái không dùng được, cậu chỉ có thể chuyển tạm một số tiền nhỏ có thể dùng được vào điện thoại, sau đó gọi điện cho ngân hàng báo tất cả thẻ bị mất và khóa thẻ.
Sau khi xử lý xong tất cả mọi chuyện, cậu như kẻ lang thang không xu dính túi, kéo chiếc vali cồng kềnh lang thang trên đường không có mục đích.
Trong đầu hiện lên vào nơi có thể đến, lại nhanh chóng bị cậu bác bỏ.
Đi tìm cậu, nhất định anh trai cậu sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745313/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.