Mary không biết phải làm gì. Ý nghĩ cô là nguyên nhân của tất cả mọi chuyện cứ hành hạ, quấy rầy giấc ngủ của cô. Cô cứ trăn trở làm Wolf thức giấc, và anh cảm nhận được sự lo âu của cô dù anh hiểu sai lý do. Anh xoa dịu cô bằng những lời thì thầm và kéo cô nằm gọn bên dưới mình. Cô cảm thấy anh cứng lại trong cô. Lần này anh ân ái với cô thật dịu dàng, và sau đó cô ngủ dễ dàng như một đứa trẻ cho đến khi anh đánh thức cô dậy lần nữa trong bóng đêm ngay trước khi trời sáng. Cô đáp ứng anh mà không hỏi han gì- Joe xuất hiện ngay khi cô và Wolf đang chuẩn bị bữa sáng, và không nói lời nào Wolf đập thêm trứng vào trong một cái tô để đánh lên. Mary mỉm cười với anh, mặc dù chính cô cũng đang bỏ thêm thịt muối vào chảo rán. “Sao anh biết nó đang đói?”
“Con trai anh ăn như ngựa ấy.”
Joe bước vào từ cửa sau và đi thẳng đến máy pha cà phê, lúc này đã pha xong. “Chào buổi sáng.”
“Chào. Bữa sáng sẽ sẵn sàng trong khoảng mười phút nữa.”
Cậu bé cười toe với cô, và Mary cười đáp lại. Wolf nhìn cô, ánh mắt sắc lẻm. Sáng nay trông cô thật mỏng manh, làn da xanh xao, thậm chí còn trong suốt hơn bình thường, với những quầng thâm mờ mờ dưới mắt. Cô cười vui vẻ, nhưng anh tự hỏi điều gì khiến cô trông mong manh đến thế. Có phải anh làm cô mệt mỏi vì chuyện làm tình, hay những ký ức về cuộc tấn công quấy rầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-tinh/303169/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.