Túc Trung và Tân Thiên Ngọc không được tận hưởng mấy ngày “đồng sàng dị mộng”, “đấu đá nội bộ”, “súng ống sẵn sàng”, “kê cao gối ngủ”, thì đã nghênh đón một trận sóng gió.
Lâm Xuân Hồng gọi điện thoại mãnh liệt yêu cầu Túc Trung dẫn “vợ” về nhà ăn Tết, còn oán trách anh nhiều năm không về, khiến người khác bận lòng, vừa nói vừa khóc, quấy quả khiến người ta tâm phiền ý loạn.
Phía Tân Mộ cũng nói: “Con tới nhà Túc Trung đi, nếu không, năm nay đón Tết ở Tân gia cũng rất lúng túng.”
“Không phải con không muốn,” Tân Thiên Ngọc nói, “Nhưng con cảm thấy, nếu đi, nhất định là một phen ác chiến.”
Tân Mộ cười nói: “Ác chiến cái gì? Dăm ba vết mèo cào, không đủ xước tay con. Ác chiến ở đâu ra?”
Tuy nói vậy, Tân Thiên Ngọc cũng không muốn làm xước tay người khác.
Cậu bèn nói với Túc Trung: “Anh muốn đi thì đi, em không về.”
Túc Trung bèn nói với Lâm Xuân Hồng: “Vợ con không về, con cũng không về.”
Lâm Xuân Hồng vừa nghe đã sốt ruột: “Sao lại thế?”
“Sao không thể?” Túc Trung cảm thấy nghi hoặc.
Lâm Xuân Hồng nói: “Đây là Tết Âm lịch! Tết Âm lịch sao có thể không về nhà?”
“Nhiều năm nay con không về ăn Tết.” Túc Trung nói, “Cũng có tội ác gì xảy ra đâu.”
Lâm Xuân Hồng tự thấy hết cách phản bác.
Bà không thể kéo Túc Trung vào logic của mình, mà trong logic của Túc Trung, không ai có thể đánh bại anh.
Túc Trung và Tân Thiên Ngọc ở nhà đón năm mới.
Không ngờ, Lâm Xuân Hồng “núi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-do-day-ly/898631/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.