Trong phòng, Giang thần y lấy từ hòm thuốc ra một cái hộp gỗ nhỏ, nói với Thẩm Thanh Yến: "Điện hạ, trong này đựng toàn là dược cổ."
"Bắt đầu đi."
Thẩm Thanh Yến lạnh lùng nói.
Chỉ thấy Giang thần y mở hộp gỗ, một con sâu nhỏ xấu xí từ trong bò ra, đối diện với ánh mắt của Lâm Sơ.
Chỉ nhìn thôi, Lâm Sơ đã thấy hoảng sợ.
Nghĩ đến cảnh con sâu đáng sợ này sẽ cắn rồi chui vào cơ thể mình, rồi hằng tháng cậu phải nuôi dưỡng nó, trong lòng cậu không khỏi run rẩy. Sợ Thẩm Thanh Yến nhận ra sự sợ hãi ấy, cậu đành căng mặt nhỏ trắng bệch ra vẻ như không có gì.
"Tiểu công tử, mời ngươi cởi áo trên người."
Còn... còn phải c** q**n áo nữa sao?
Trên mặt Lâm Sơ thoáng ửng hồng. Trong phòng lúc này ngoài Giang thần y còn có cả Đoan Vương và La đại nhân. Trước mặt nhiều người như vậy mà cởi áo tháo thắt lưng, cậu thật sự thấy khó xử.
"Có thể không cởi được không?" Lâm Sơ nhỏ giọng hỏi.
"Dược cổ phải từ da thịt nơi ngực chui vào, nên bắt buộc phải cởi."
Đành vậy.
Thấy không thể thoái thác, Lâm Sơ đành run rẩy cởi đai lưng, từng lớp quần áo rơi xuống đất. Khi chỉ còn lại lớp cuối cùng, động tác cậu khựng lại một thoáng.
Cậu nhắm mắt, cắn môi, sắp kéo nốt áo cuối cùng xuống thì bên tai vang lên giọng trầm thấp, đầy uy lực.
"Đều ra ngoài."
Thẩm Thanh Yến sa sầm mặt, trông như có chút không vui.
Đôi mắt đen của hắn dừng lại trên ngón tay run rẩy của Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903181/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.