Sau lưng Lâm Sơ có một vết bớt hình con bướm.
Lời Thẩm Minh Duẫn nói vẫn còn vang bên tai, khoảnh khắc nhìn thấy vết bớt đó, đầu óc Thẩm Thanh Yến lập tức trống rỗng, máu trong người dường như chảy ngược, đến mức ngay cả hô hấp cũng ngưng lại trong chốc lát.
Thì ra Thẩm Minh Duẫn không hề lừa hắn.
Hắn ta và Lâm Sơ...
Thẩm Thanh Yến nhắm mắt, trong lòng cuồn cuộn một cảm xúc không gọi tên được, càng lúc càng căng đầy. Nghĩ đến khả năng Lâm Sơ từng bị Thẩm Minh Duẫn chạm vào, đôi mắt hắn càng đỏ thẫm, hơi thở cũng trở nên dồn dập. Đặt tay lên vết bớt trên người Lâm Sơ, cảm nhận được thân thể người kia run rẩy, hắn buộc bản thân phải bình tĩnh lại.
"Điện hạ..."
Giọng Lâm Sơ mang theo chút nghẹn ngào.
Ngoan ngoãn, mềm yếu, lại khiến người ta chỉ muốn hung hăng bắt nạt — thanh âm ấy vương bên tai, làm ngọn lửa trong ngực Thẩm Thanh Yến càng khó kìm xuống.
Hắn cúi xuống bên tai Lâm Sơ, nghiến răng nói: "Lâm Sơ, tại sao Thẩm Minh Duẫn lại biết sau lưng ngươi có vết bớt?"
Sắc mặt Lâm Sơ thoáng ngẩn ra, hàng mi vẫn còn đọng nước mắt khẽ run, cậu nghi hoặc đáp: "Trên người ta có vết bớt sao?"
Vết bớt hình bướm đó mọc ở ngay sau thắt lưng, thấp xuống thêm chút nữa chính là b* m*ng trắng mịn. Vị trí ấy, Lâm Sơ không thể thấy, cũng không thể chạm đến nên tất nhiên cậu không biết trên người mình có một dấu vết như vậy.
Ngay cả bản thân Lâm Sơ cũng không biết, vậy mà Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903201/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.