Hôm sau, lại là một đêm mất ngủ, Thẩm Thanh Yến khi trời vừa hửng đã ra ngoài chấp hành công vụ. La Quan nhịn không được mà hỏi: "Điện hạ, đêm qua lại không ngủ ngon sao?"
"Ừ." Thẩm Thanh Yến xoa xoa thái dương, xe ngựa lắc lư khiến tâm trạng hắn càng thêm phiền muộn.
Bỗng nhiên, đôi mắt hắn mở to, quay sang hỏi La Quan: "Nếu có người vẫn luôn giận dỗi ngươi, ngươi sẽ làm thế nào để dỗ người đó vui trở lại?"
"Giận dỗi ta?" La Quan ngẫm nghĩ rồi nói: "Còn phải xem là ai. Nếu là ta chọc giận người ta, tất nhiên phải xin lỗi trước. Nhưng nếu là người ta chọc giận ta, còn bắt ta đi dỗ thì trên đời này đâu có chuyện tốt như vậy."
"Xin lỗi?" Thẩm Thanh Yến khẽ trầm ngâm.
Chuyện hôm đó, hắn đúng là chưa từng chân chính nói lời xin lỗi với Lâm Sơ.
Một là hắn cảm thấy không cần thiết, hai là với thân phận của mình, sao có thể cúi đầu đi xin lỗi Lâm Sơ. Thế nhưng, Lâm Sơ luôn không để ý tới hắn, nếu như hắn thật lòng nói lời xin lỗi, có thể đổi lấy sự gần gũi của cậu thì cũng không phải không thể thử.
Nghĩ vậy, ánh mắt Thẩm Thanh Yến vốn u ám lập tức sáng lên.
Nhìn dáng vẻ điện hạ như thể rất muốn đi xin lỗi người khác, La Quan không khỏi kinh ngạc.
Điện hạ đây là đã chọc ai tức giận, mà phải đích thân đi dỗ?
Trong đầu gã chợt hiện lên gương mặt yếu ớt mà xinh đẹp của Lâm Sơ. Nghĩ lại thời gian gần đây, quan hệ giữa điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903206/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.