Lâm Sơ chỉ cảm thấy bàn tay kia xoa ở bên hông khiến cả người cậu mềm nhũn, vô lực ngả vào ngực Thẩm Thanh Yến. Bụng nhỏ vốn có chút khó chịu, nhưng dưới bàn tay ấm áp ấy bao phủ, thế mà lại dần dần dễ chịu hẳn.
Nhìn thấy Lâm Sơ ngoan ngoãn tựa vào lòng mình, Thẩm Thanh Yến càng xoa càng khó tránh khỏi trong lòng dấy lên suy nghĩ không yên.
Trước kia, khi hắn còn chưa nhận rõ tình cảm với Lâm Sơ, hắn có thể nhẫn nhịn. Nhưng hiện tại, người trong lòng lại chính là người hắn thương, hai người kề sát gần đến thế, chỉ sơ sẩy thôi là có thể "lửa bén rơm khô".
Thẩm Thanh Yến đặt cằm lên cổ Lâm Sơ, cọ cọ mấy cái, lưu luyến không nỡ buông cậu ra, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, không dám làm thêm gì quá đáng.
Giờ đây, Lâm Sơ còn chưa chấp nhận để hắn theo đuổi, hắn không muốn quá vội vàng mà khiến cậu sợ hãi.
Lâm Sơ cúi mắt.
Tuy trong lòng nghĩ mình không nên có ý gì khác với Thẩm Thanh Yến, nhưng cơ thể lại không hề bài xích sự gần gũi của hắn.
Cho nên khi mất đi cái ôm bên hông, cậu lại thấy hơi hụt hẫng, không quen.
Ăn cơm xong, Lâm Sơ nhắc đến chuyện mẹ muốn mở tửu lầu, Thẩm Thanh Yến nghe xong thì nói: "Chuyện này em không cần lo, ta thay em lo liệu."
Không bao lâu sau, chuyện cửa hàng đã được định đoạt xong. Đó lại là cửa hàng nằm ở con phố sầm uất bậc nhất kinh thành.
Lâm Sơ nghĩ đến tiền thuê, trong lòng có chút khó xử:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903211/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.