Thẩm Thanh Yến cố gắng hết sức kiềm chế, mới không để bản thân làm chuyện ức h**p Lâm Sơ. Hắn nhanh chóng giúp Lâm Sơ mặc chỉnh tề quần áo, đến khi thấy y phục đã ngay ngắn, ánh mắt đầy d*c v*ng sâu nặng kia mới dần dần trở lại bình thường.
Lâm Sơ ngoan ngoãn ngồi đó, ánh mắt dõi theo từng động tác của hắn.
Đây là lần đầu tiên cậu được mặc bộ y phục đẹp đẽ, quý giá như vậy, cũng là lần đầu tiên có người chu đáo chăm sóc cho cậu đến thế.
Nhưng kỳ lạ là, cậu không hề thấy chán ghét nam nhân trước mắt, thậm chí trong lòng còn nảy sinh một cảm giác lạ lùng không muốn xa rời. Cảm giác ấy vừa quen thuộc, vừa khiến cậu thấy thân thuộc đến lạ.
"Ngươi là ai, nơi này rốt cuộc là chỗ nào?" Cậu nhịn không được hỏi ra những hoang mang trong lòng.
Thẩm Thanh Yến lại hỏi, ký ức của cậu dừng lại ở năm bao nhiêu tuổi. Biết được là mới mười tuổi, ánh mắt Thẩm Thanh Yến thoáng ảm đạm. Hắn bèn kể cho Lâm Sơ nghe thân thế thật sự, chỉ bỏ qua chuyện trước và sau khi thành thân với cậu.
Nghe xong, Lâm Sơ trợn tròn mắt. Chẳng phải cậu chỉ ngủ một giấc thôi, sao tỉnh lại đã biến thành tiểu thế tử của Hầu phủ rồi?
Chuyện này quá kỳ lạ!
Cậu vội vàng đứng dậy, muốn chạy ra ngoài. Thẩm Thanh Yến chặn lại: "Em định đi đâu?"
"Ta... ta muốn đi tìm mẹ..."
Cậu cảm thấy chắc chắn mình đã rơi vào âm mưu gì đó, bị người ta lừa đến cái nơi quái lạ này. Rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903233/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.