Lời nói của Thẩm Thanh Yến khiến tính toán trong lòng Kiều Túc Tuyết hoàn toàn thất bại, đặc biệt là khi Kiều Tĩnh Nam cũng nói theo: "Đoan Vương điện hạ nói rất đúng, Túc Tuyết, từ nay về sau ngươi vẫn nên gọi Sơ nhi một tiếng Thế tử gia đi."
Kiều Túc Tuyết siết chặt đũa trong tay, cắn chặt răng, trong lòng lửa giận gần như bùng lên nuốt trọn y. Nhưng y biết rõ bản thân đã cố gắng che giấu bấy lâu nay, tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy bộ mặt thật, chỉ có thể nhịn xuống mà nói: "Là ta đường đột......"
Y quay sang Lâm Sơ, giả vờ cười nói: "Xin Thế tử gia chớ trách tội."
Lâm Sơ thấy khó hiểu, không biết vì sao không khí lại đột nhiên trở nên căng thẳng như vậy.
Chỉ là thoáng nhìn thấy trong mắt Kiều Túc Tuyết hiện rõ sự chán ghét, cậu cũng không vui mà nhíu mày. Trong lòng thầm nghĩ: người này rõ ràng rất ghét cậu, tại sao còn phải bày ra bộ dáng huynh nghĩa đệ cung kia?
Hàng mi cậu khẽ chớp, không buồn đáp lại Kiều Túc Tuyết, để y một mình cười gượng giữa không khí xấu hổ.
Trong lòng Kiều Túc Tuyết càng thêm tức giận với Lâm Sơ.
Sau bữa cơm, Thẩm Thanh Yến đưa Lâm Sơ trở về phòng.
Trên đường, Lâm Sơ nói với Thẩm Thanh Yến: "Ta không thích y."
"Không thích ai?" Thẩm Thanh Yến thoáng ngẩn người khi bất ngờ nghe Lâm Sơ nói vậy.
"Chính là...... Kiều Túc Tuyết......" Lâm Sơ xưa nay chưa từng than phiền với ai, rõ ràng trong trí nhớ cậu và Thẩm Thanh Yến mới quen biết chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903234/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.