Từ sau khi Lâm Sơ về phủ, Kiều Túc Tuyết có làm ầm ĩ một lần, sau đó bị Kiều Tĩnh Nam mắng nên ngoan ngoãn hơn nhiều, cũng không thấy y dám làm điều gì quá đáng với Lâm Sơ nữa. Ngược lại còn tỏ ra như huynh đệ hòa thuận, nên Kiều Tĩnh Nam tự nhiên cũng không còn ý định muốn đuổi y ra khỏi phủ.
Lúc này nghe Thẩm Thanh Yến đưa ra đề nghị như vậy, ông cau mày nói: "Đoan Vương điện hạ, đây là chuyện trong Hầu phủ của ta, ngươi quản cũng hơi nhiều rồi đấy."
Thẩm Thanh Yến lại cười lạnh: "Hầu gia, có một số việc không phải vì ngươi không nhìn thấy thì nó không tồn tại."
Hắn đem toàn bộ những gì mình đã quan sát và suy đoán về Kiều Túc Tuyết trong những ngày qua kể lại hết cho Kiều Tĩnh Nam, bao gồm việc y sai hạ nhân ngầm ức h**p Lâm Sơ, ỷ vào việc Lâm Sơ bệnh tật nên sẽ không cáo trạng rồi cả chuyện hôm nay y đá Liễu thị, đều không hề giấu giếm.
Sợ Kiều Tĩnh Nam không tin hoặc thiên vị, Thẩm Thanh Yến còn cho gọi những gia nhân từng bị Kiều Túc Tuyết sai khiến đến, tra hỏi kỹ càng. Khi nghe chính miệng bọn họ kể lại sự thật, sắc mặt Kiều Tĩnh Nam thay đổi hẳn.
"Ngươi chỉ nghĩ đến chuyện giữ hòa khí trong Hầu phủ, nhưng có từng nghĩ Kiều Túc Tuyết từ thế tử của Hầu phủ chỉ trong một đêm mà rơi xuống thành con trai của một phu xe, tâm tính y liệu có chịu nổi biến cố lớn ấy không? Huống chi bản tính của y vốn thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903236/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.