Bắt đầu từ ngày đó, một số thay đổi vi diệu, lặng lẽ xảy ra trên người 428.
Đường Tiếu vẫn cứ đi sớm về trễ giống như trước, chỉ là một ngày nào đó, y cả người mệt mỏi trở về từ bên ngoài, bởi vì đã xảy ra chút chuyện không vui, tâm trạng cực kì không tốt, mới vừa mở cửa, đã nhạy bén ngửi được một mùi máu tươi.
Y híp mắt, sau đó để đồ trong tay xuống, từ phòng khách đi vào phòng bếp.
Trên bàn cơm bày một bàn lớn xương cốt và máu thịt chất lẫn lộn, nhìn từ màu sắc thì vẫn còn tươi mới.
Thái dương Đường Tiếu giật giật, hoàn toàn không có tâm tư phân biệt đây rốt cuộc là con người, hay là dị thú, mùi máu tươi hun y buồn nôn, không chút do dự bỏ bàn máu thịt này vào thùng rác.
Ngày hôm sau, lúc Đường Tiếu trở về, máu thịt trên bàn cơm thay đổi chủng loại, thoạt trông có lẽ là nai hoặc là động vật có vú gì khác.
Chẳng qua vẫn sống.
Đường Tiếu dùng lại trò cũ, vứt sạch thịt không rõ nguồn gốc.
Ngày thứ ba, lần này thì chín, à không, trên ý nghĩa nghiêm khắc hẳn là nửa sống nửa chín, cùng với đen thành than cốc, bên trong cũng không chỉ có miếng thịt, còn bao gồm một ít nội tạng, có thể là gia cầm như heo linh tinh.
Đường Tiếu mới vừa đặt nguyên liệu nấu ăn mua về lên mặt bàn, nhìn lò nướng nổ banh vì nguyên nhân không rõ, lại quay đầu nhìn 428 trong phòng khách: “Mày rốt cuộc muốn làm gì?”
428 không trả lời, chỉ mở to
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-duong-quai-vat-nho-su-tu-tinh-he/1012320/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.