“Có thể là của ai? Có thể là của ai… Tôi…” Vương Tiểu Lệ gãi đầu không ngừng: “ Hầu hết đồng nghiệp trong quán cà phê đều có tiếp xúc với tôi. Không chỉ đồng nghiệp, còn cả khách hàng. Bọn họ đều có khả năng bỏ đồ vào quần áo tôi. A, không đúng! Cùng lắm bọn họ chỉ có thể bỏ đồ ào túi áo bên ngoài…. Đồ được đặt túi áo trong, trừ khi…”
Hai mắt Vương Tiểu Lệ sáng ngời: “Là Cố Kiều! Trong lúc làm việc quần áo tôi từng bị bẩn, chính cô ta đã kiến nghị tôi vào nhà vệ sinh gột sạch, còn cởi giúp tôi áo đồng phục bên ngoài. Thấy áo khoác bên trong tôi mặc là áo dài tay, không có thứ gì buộc chặt cổ tay áo, không dễ dàng gột rửa vết bẩn, cô ta còn nói để cô ta treo nó lên giúp tôi!”
“Sau khi gột sạch vết bẩn xong, tôi lại mặc vào lần nữa, từ đầu đến cuối chưa quá ba phút. Khi đó, ngoài Cố Kiều ra, không có người thứ ba bước vào khu vực sau quán! Là cô ta! Chắc chắn là cô ta! Vì sao cô ta lại muốn hại tôi?”
Sắc mặt công an đen lại, không vì câu nói này của đối phương mà cảm thấy cao hứng. Nhưng không phải bọn họ không tin Vương Tiểu Lệ, hoàn toàn ngược lại, bọn họ đều cảm thấy khả năng Vương Tiểu Lệ nói thật vô cùng cao. Hung thủ đứng sau chính là Cố Kiều.
Về lý mà nói, nếu là vụ án bình thường khác, có chứng cứ trực tiếp chỉ ra hung thủ, bọn họ nên rời trọng tâm qua bên này, nhưng vụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-vai-ac-o-thap-nien-80/1449806/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.