Tang Vãn đẩy gọng kính lên trán, dựa vào cửa kính xe nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bất chợt, cửa kính bên cạnh bị ai đó gõ mạnh từ bên ngoài. Cô mở đôi mắt đỏ hoe, nheo lại nhìn xem là ai.
Phản ứng đầu tiên của cô là nghĩ cảnh sát giao thông tới dán vé rồi. Dù trong lòng chửi thầm nhưng nếu thực sự bị phạt thì cũng chẳng thể mặc kệ.
“Chúng tôi đi ngay đây, chú cảnh sát ạ…” Cô vừa nói vừa hạ kính cửa xe xuống, hai hàng lệ còn đọng lại trên má.
“Ngốc nghếch, nhìn kỹ xem tôi là ai.”
Thương Dục Hoành bật ngón tay búng nhẹ vào trán cô, giọng lạnh kéo cô về hiện thực.
Tang Vãn ôm lấy trán vừa bị búng, phụng phịu chu miệng: “Đau!”
Giọng cô mang theo chút nũng nịu như đang làm nũng thật sự.
Thương Dục Hoành chống một tay lên thân xe, tay kia giơ túi nhựa trong tay lên: “Mở mắt.”
Tang Vãn không hiểu gì, đành ngoan ngoãn làm theo.
Xe đang đậu trước một hiệu thuốc, vỉa hè xung quanh còn không ít người tản bộ, nhiều người đi ngang qua chiếc Cayenne đen đều ngoái đầu lại nhìn.
Anh hơi cúi xuống, ngón tay thô ráp chạm vào bọng mắt đỏ hoe của cô, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Tang Vãn bị ép ngửa đầu, tay nắm chặt lấy mép cửa kính như thể đang bị “tra tấn”.
Thuốc nhỏ mắt mát lạnh chạm vào nhãn cầu, giúp dịu đi cảm giác mỏi mệt. Cô vội vàng nhắm mắt lại khiến giọt thuốc tiếp theo rơi trúng mí mắt.
Cô hơi lo lắng, sợ anh sẽ mắng hoặc buông lời châm chọc như mọi khi.
“Mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-tieu-nan-qua/2773835/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.