Một lát sau, tiếng "hự hự" dừng lại, Tiểu Đồng hoảng hốt kêu lên từ bên trong: “Cậu ơi, cứu mạng!”
Thu Trầm nhanh chân bước vào phòng thay đồ, thấy bé mập mặc áo ba lỗ đang ngồi trên sàn. Chiếc áo ướt kia đã được cởi ra, nhưng khi bé trùm chiếc áo mới lên đầu, phần cổ áo lại không thể nào chui qua được, có vẻ như đầu bé quá to, khiến cổ áo bị mắc kẹt trên đỉnh đầu.
Vải thun co giãn bó chặt lấy cái đầu tròn xoe của Tiểu Đồng, in hằn rõ ràng hình dáng ngũ quan của bé lên trên.
Đứa trẻ với khuôn mặt bị căng phồng vì chiếc áo, lớn tiếng kêu: “Cậu ơi, cháu tối sầm mặt mũi rồi, xin cậu cứu cháu với!”
Thu Trầm đi tới ngồi xổm xuống, cố gắng kéo chiếc áo xuống giúp bé, nhưng hoàn toàn không được, cổ áo siết chặt trên đầu, không có chút khe hở nào.
Anh bèn vén vạt áo lên, trực tiếp cởi phăng chiếc áo ra.
Sau đó, Thu Trầm cầm chiếc áo đo thử trên người con bé, phát hiện áo vừa ngắn vừa nhỏ: “Đây chắc là quần áo cháu mặc hồi còn bé, chật quá rồi.”
Thu Trầm nhìn lại chiếc áo quá ngắn kia, nghi hoặc hỏi: “Cháu không phải mới lớn thêm một tuổi thôi sao? Sao quần áo lại nhỏ đi nhiều như vậy? Ba mẹ cháu rốt cuộc cho cháu ăn thứ gì mà lớn nhanh thế?”
Tiểu Đồng mặc áo ba lỗ che miệng cười hì hì: “Cháu béo quá.”
“Béo gì mà béo? Cháu thế này vừa vặn. Cháu không được giảm cân, phải đảm bảo đủ dinh dưỡng, biết chưa?”
Thu Trầm lại tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713745/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.