Thuyền vững vàng lướt trên mặt nước, trời trong xanh nắng ấm áp, sau khi qua hồ Hồng Trạch thì men theo Biện Thủy lên phía bắc.
Là đoạn sông đào nối Tế Thủy thời Tùy Đường, nhưng ở hậu thế thì nó đã không còn nữa, nhưng nó vẫn là một trong những kênh đào quan trọng nhất nối tiếp nam bắc. Lúc này tuy đang là mùa nước lên, nhưng nước trong kênh đào lại không chảy xiết, thi thoảng lại có mấy chiếc thuyền đánh cá, thuyền buôn lướt qua tầm mắt.
Trong khoang thuyền, mấy đôi mắt đảo tới đảo lui, lại có cái cảm giác cổ quái như mắt to trừng mắt nhỏ. Khoang thuyền này cũng không nhỏ, nhưng với đội hình ba nữ một nam ngồi trong đây như thế này đúng là có vẻ khá kỳ lạ. Theo lời Ninh Nghị thì ban ngày mọi người tập trung lại một chỗ, thuận tiện "làm việc", vì tối hôm qua đã biết rồi nên Vân Trúc tất nhiên là không nói gì, chẳng qua là khi Ninh Nghị giới thiệu Tiểu Thiền và các nàng với nhau, vẻ mặt Tiểu Thiền với Cẩm Nhi y hệt như là giật mình kinh hãi. Lúc trước các nàng đã ngầm móc nối với nhau, nên hiện tại chẳng biết phải chào hỏi thế nào cho tự nhiên. Khi Ninh Nghị tới bên thư trác cạnh cửa sổ viết này nọ, Tiểu Thiền và Cẩm Nhi ngơ ngác ngồi một bên, nhìn cảnh này mà chỉ có thể dùng ánh mắt để trao đổi.
Ninh Nghị nói mấy lời linh tinh rằng mọi người có thể gặp gỡ như vậy thật sự là hữu duyên, đương nhiên là không ai tin. Nhưng hiện giờ tin hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-re-chue-te/311116/quyen-3-chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.