Bạch Khởi không nhớ rõ mình đã đến bệnh viện như thế nào, đến khi tỉnh lại thì đã nằm trên giường bệnh. Cậu mở mắt, vừa định nói gì đó thì một cơn đau dữ dội từ bụng dưới truyền đến.
"Đau quá..." "Con ơi..." Bạch Khởi muốn ngồi dậy xem có chuyện gì xảy ra, nhưng vừa mới cử động đã bị người ta ấn xuống, ánh mắt omega tràn đầy mờ mịt, cậu đau đến mức không thể thốt nên lời, chỉ có thể th* d*c. "Tiểu Khởi." Khóe mắt của Kỳ Hách Diễn đỏ bừng, ngay cả hơi thở cũng đang run rẩy: "Không sao đâu, sẽ ổn nhanh thôi." Bạch Khởi nắm lấy ngón tay của anh, cậu chớp mắt, muốn hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, em bé thế nào rồi, còn Dung Tự thì sao... Nhưng cuối cùng vẫn bị người ta kéo tay ra, đưa vào phòng phẫu thuật. Omega nhìn chằm chằm đèn trên cửa phòng mổ, th* d*c vài tiếng, mấy giây sau thì hoàn toàn mất đi ý thức. Nếu nói chờ đợi là đủ dày vò, thì với Kỳ Hách Diễn mà nói, anh như sắp phát điên. Ôn Ôn chào đời rồi, nhưng là sinh non. Vừa sinh ra đã phải đưa ngay vào lồng ấp. Bạch Khởi vì quá sốc mà bất tỉnh. Đã ba ngày trôi qua, Bạch Khởi vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. "Điện hạ, chúng ta phải đi rồi." Hà Tức bước tới bên cạnh Kỳ Hách Diễn, alpha vẫn luôn nắm chặt tay omega, cơ thể đã sắp kiệt sức sau nhiều ngày thức trắng, nhưng anh vẫn không nhúc nhích, giọng khàn khàn: "Tôi muốn đợi cậu ấy tỉnh lại." "Điện hạ..." Hà Tức còn định khuyên nữa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-ga-vao-nha-quyen-quy/2916893/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.