Editor: Lily "Em sẽ không bao giờ phản bội anh." Trong phòng lặng ngắt như tờ. Giang Mộc Tông vòng hai tay ra sau lưng, mười ngón đan vào nhau, như thể đang chờ đợi phán quyết. Tư Ngộ Lan lên tiếng: "Triệu Xuyên, cậu thay tôi đi thăm tổng giám đốc An." Sau khi Triệu Xuyên đi khỏi, Tư Ngộ Lan mới nhìn sang Giang Mộc Tông. Hiếm khi Omega không cúi mặt mà nhìn thẳng vào anh, ánh mắt tràn đầy vẻ khẩn thiết. Không rõ Tư Ngộ Lan đang nghĩ gì, anh dời mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Phòng bệnh VIP anh đang ở nhìn thẳng ra vườn hoa. Hoa giấy đang mùa nở rộ, phủ kín một bức tường với đủ màu sắc rực rỡ đang khẽ rung rinh trong gió nhẹ, hòa cùng nền trời xanh ngắt. "Mộc Tông, ra ngoài đi dạo với tôi." "Dạ, vâng ạ!" Giang Mộc Tông kéo chiếc xe lăn từ chiếc kệ bên cạnh lại gần giường, rồi đỡ Tư Ngộ Lan ngồi lên. Trong vườn có khá đông người, từ cụ già bảy, tám mươi đến đứa trẻ lên bốn, lên năm, tất cả đều mặc đồ bệnh nhân, đang đi lại hoạt động. Đã cuối hè, gió thổi qua mang theo hơi lạnh. "Chuyện này rất nguy hiểm," Tư Ngộ Lan lên tiếng. "Nhà họ An trước thời ông cụ An làm ăn dính líu cả trắng lẫn đen. Sau khi ông cụ An nắm quyền mới hoàn toàn tẩy trắng gia tộc. Đây không phải bí mật gì, những gia tộc có lịch sử hơn trăm năm, tay ai cũng ít nhiều đã nhúng chàm. Bề ngoài thì có vẻ trong sạch, nhưng sau lưng che
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-nha-ai-day-hu-roi/2784245/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.