Editor: Tuna
An Mộc hít sâu một hơi, gật đầu.
Treo điện thoại, An Mộc cũng cảm thấy mình có chút yếu ớt, cô cắn môi, từ nhỏ đến lớn bao nhiêu cực khổ cũng đã chịu qua rồi, nhưng bây giờ tại sao lại đi mềm lòng với Hạ Thính Âm?
Có lẽ…… Là bởi vì ở trên người cô nhóc, cô có thể thấy được loại khác vọng tình mẹ như mình lúc nhỏ đi?
Bởi vì mình từng trải qua cực khổ, cho nên, cô không muốn làm cho Hạ Thính Âm phải trải qua loại cực khổ giống cô.
Rất mau, cô đã đến nơi mà Hạ Thính Âm bị lạc, lúc cô đến, Phong Kiêu đã tới rồi, thân hình cao lớn đứng ở chỗ đó, đây là chợ bán thức ăn, có chút không hợp lắm.
Mọi người chung quanh, thấy anh thì liền làm như là thấy tà vậy, một đám người liền đồ ăn đều không bán, nhìn chằm chằm anh.
Phong Kiêu đang thấp giọng cùng bảo mẫu nói cái gì đó, bảo mẫu dùng tay che miệng sợ hãi.
Phong Kiêu thấy là hỏi cũng không ra được chuyện gì có liên quan, quay đầu nhìn chung quanh, không lâu sau, Vệ Uy liền trở lại:
“Lão đại, bên ngoài chợ bán thức ăn, chúng tôi phát hiện có gắn camera.”
Vệ Uy phái người giao thiệp với nhân viên khách sạn, đem nội dung trên camera đi điều ra, thình lình phát hiện, Hạ Thính Âm là bị một người phụ nữ dụ dỗ đi!
Hạ Thính Âm không có giãy giụa, chắc chắn là người phụ nữ kia đã nói điều gì đó khiến cô bé tín nhiệm, mà hai người cùng nhau đi đến góc không ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1615227/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.