Ăn xong ba người cùng nhau qua Tô gia quét tước vệ sinh, Tiểu Tô phụ trách vệ sinh phía ngoài, bà Hảo và tiểu Tú giúp đỡ trải giường chiếu. Giường của Tô gia là loại giường kiểu cũ có khắc hoa, tiểu Tú vừa thấy liền hoa cả mắt. Giường của Tô gia khắc mấy loại hoa văn khác nhau, có cảm giác giống như loại giường vạch hết tầng tầng sa mỏng mới thấy giai nhân mà tiểu Tú đã từng coi trên TV.
Lấy khăn lau sạch bụi, tiểu Tú phát hiện ba mặt giường là một bức tranh khắc hình trăm người, những người này được miêu tả rất sống động, có một nhóm năm sáu người tụ lại một chỗ vui đùa, cũng có một hai người ở một chỗ, nhìn những đứa bé tươi cười, tiểu Tú cảm thấy xúc động muốn tìm một người gả lẹ, sinh con ra để chơi cùng, thật là càng xem càng thích. Trải nệm lên, lại đặt gối đầu, tiểu Tú cảm giác mình không nỡ rời khỏi đây, thói quen thích ngủ trên chiếc giường to đùng chạm trổ hoa không thay đổi!
"Bà Hảo, tại sao chúng ta không có kiểu giường như vậy?" Tiểu Tú tức đỏ mắt."Con có thể làm một cái giường như vậy không?"
Bà Hảo cười: "Tiểu Tú, con thích chiếc giường này? Nghe nói chiếc giường này có từ thời đánh đuổi địa chủ, sau đó bị phân tán đi, nghe nói là tiểu thư nhà họ từng dùng. Nếu con thích, tìm lão Lưu đi." Tiểu Tú gật đầu, sau này chiếc giường như vậy càng ngày càng ít, bởi vì những nghệ nhân có tay nghề cao cũng vơi dần đi, cho nên thừa dịp bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-chung-ta-cung-nhau-lam-ruong-di/1316108/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.