Thành Lê Dương được mệnh danh là thành sông nước, là điểm hội tụ của sông Ô Thủy cùng sông Mặc Thừa, hình thành nên một khu vực tam giác. Là nơi giao hội của hai con sông lớn nên điều kiện vận chuyển bằng đường sông tương đối thuận lợi. Hơn nữa khí hậu nơi này rất tốt, bốn mùa như mùa xuân, rất nhiều người nghe danh mà tới, hoặc là ở luôn hoặc là nghỉ hè hay nghỉ đông.
Trời đất lâu dài, thành Lê Dương phát triển sầm uất như ngày nay. Xe ngựa của Diệp Mặc chạy không bao lâu đã vào thành, khi mới vào thành thì thấy rất nhiều ngôi nhà ngói thấp bé. Đi vào thêm một chút nữa đã thấy những tòa nhà ngói đỏ lầu cao đứng vững, bốn năm tầng không ít.
Ngã tư đường bằng phẳng rộng lớn, bốn chiếc xe ngựa có thể cùng nhau đi qua một lúc. Người đi trên đường đều mặc quần áo chỉnh tề, mặt mày hồng hào. Có không ít người ở bên đường bày bàn cờ cùng bàn trà giết thời gian, còn có những cô gái nhà buôn bán túm năm tụm ba ở cửa nhà tán gẫu.
Phủ đệ Diệp gia nằm phía Bắc của thành Lê Dương, xe ngựa đi qua những con đê cây cầy đá xuyên qua những con đường ồn ào. Diệp Thanh áo trắng toàn thân vén màn xe lên, nhìn Diệp Mặc trong lòng Huệ Ngạc vui cười nói: “Mạt Mạt, mau nhìn xem, đó là phố hoa mà muội thích nhất.”
Lúc này Diệp Mặc chỉ thấy đầu choáng váng, lồng ngực đập thình thịch, nếu xe ngựa cứ xóc nảy như lúc trước chỉ sợ cô không thể không nôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-chung-ta-xuyen-khong/2285947/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.