Edit: Mei A Mei
Bạch y tóc trắng, dung nhan tuyệt thế nhân gian mỉm cười nhìn nàng, lập tức làm lu mờ vạn vật.
"A Thấm..." Hắn dịu dàng gọi tên nàng rồi bước đến bên nàng.
Khoảnh khắc ấy, Thanh Liên duỗi tay vuốt mái tóc hồ ly trắng của hắn.
Giọng hắn hơi khàn khàn. Hắn lại gọi: "A Thấm..."
Tai hồ ly nơi lòng bàn tay khẽ động đậy. Thanh Liên thu tay về.
Đáy lòng Hình Dã hơi hụt hẫng. Đối diện với hai tròng mắt hằn vũ trụ Hồng Hoang nhưng chỉ không có tình cảm, nhất thời hắn có phần bất lực. Nàng là thánh nhân đại đạo, niệm một cái có thể biết hiện tại, quá khứ và tương lai.
Với nàng, mình cùng lắm là một trong số chúng sinh mà thôi.
Sự thật này khiến hắn hơi khó tiếp nhận, chênh lệch quá lớn.
Mình chỉ đi luân hồi một chuyến, trở về lần nữa thì nàng đã thành thánh, còn mình vẫn dừng chân tại chỗ.
Đây là thánh nhân đại đạo sao?
Lòng không gợn sóng, cũng không bị tác động bởi ngoại vật.
Hình Dã rũ mi.
Thanh Liên lại nhìn hắn một cái. Rốt cục nàng chẳng nói gì.
Hiện giờ Thanh Khâu quốc đã là thế giới đơn độc một phương, vừa không thuộc về Tiên Giới, cũng chẳng thuộc về phàm trần, lại không thuộc về Minh Giới.
Mà Hình Dã, vẫn là chủ Thanh Khâu.
Hồ tộc trời sinh có thể mị hoặc chúng sanh, ngoại trừ thánh nhân Tam Thập Tam Thiên.
"Tu hành cho tốt." Sau cùng, Thanh Liên chỉ lạnh nhạt nói một câu như vậy: "Ta vào Tam Thập Tam Thiên đây. Chàng ở lại Thanh Khâu đi."
Hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-nam-nuoi-nhot-ta-toi-bi-ke-phan-dien-nuoi-nhot/1894877/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.