Lưng của Ứng Yên La lún sâu vào tấm nệm mềm mại, phía trước là thân hình rắn chắc và nóng rực của người đàn ông. Môi lưỡi của cả hai vẫn quyện vào nhau, không khí xung quanh là hơi thở quen thuộc, mạnh mẽ đến mức khiến tim người ta đập loạn nhịp, đầu óc như một mớ đậu hũ bị nghiền nát.
Tô Vi Sơ hôn rất sâu, li.ếm trọn vẹn từng ngóc ngách. Vòng eo mảnh khảnh, một tay có thể ôm trọn, vừa yếu ớt lại vừa dẻo dai. Ngón tay thon
dài của anh không hề báo trước mà nắm lấy một góc áo sơ mi mỏng của cô.
“Ưm…”
Tiếng rên khẽ này phát ra từ kẽ môi của cả hai, trong hoàn cảnh như thế này, nó trở nên quá mức ái muội và m.ơn tr.ớn. Gò má vốn đã ửng hồng của Ứng Yên La lại càng thêm một tầng sắc mới, con ngươi trong veo
của cô mở lớn hơn một chút, tựa như có chút không thể tin nổi âm thanh như vậy là do chính bản thân cô phát ra.
Tô Vi Sơ cũng dừng lại một chút, sau đó cắn nhẹ lên môi cô. Ứng Yên La không chịu nổi sự mạnh mẽ của anh, nước bọt trao đổi qua lại thậm chí còn không kịp nuốt, hơi thở khó khăn, hai mắt cũng dần mất đi tiêu cự.
Tô Vi Sơ bắt đầu hôn xuống cằm cô, dọc theo chiếc cổ thon dài trắng nõn mà đặt xuống những nụ hôn li ti. Da thịt dưới môi anh ấm áp và tinh tế, như một khối ngọc dương chi thượng hạng.
“A––” Ứng Yên La lại lần nữa kêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797692/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.