Gò má của Ứng Yên La đã nóng đến mức không thể nhìn được. Thật ra, biện pháp này lúc ở trong phòng tắm cô cũng đã do dự rất lâu mới quyết định. Lúc này bị anh nói như vậy, đặc biệt là với giọng nói vừa khàn khàn vừa gợi cảm đó, cô căng thẳng đến cực hạn, run giọng phản bác một câu: “Em không có quyến rũ anh, em chỉ là… Ưm…”
Đang nói, bờ vai đang dựa vào anh bị đẩy nhẹ. Cô theo bản năng ngước mắt nhìn qua, một bóng đen lập tức lại gần, đôi môi bị hơi ấm quen
thuộc bao trọn lấy.
Vì cô nói cô sợ, cho nên trước đó anh đã dùng hết toàn lực để kìm nén bản thân, thậm chí không tiếc đi tắm nước lạnh. Mà lúc này, một câu nói của cô đã khiến anh hoàn toàn phá công. Bàn tay thon dài của anh ấn sau eo cô, kéo người vào lòng mình.
Ứng Yên La cảm nhận được bàn tay cô bị bàn tay với khớp xương rõ nét và đầy hơi nóng của anh nhẹ nhàng nắm lấy, sau đó đưa xuống phía dưới. Tốc độ không nhanh, thậm chí còn khiến cô cảm thấy, nếu trong
quá trình này cô có một chút chần chừ, anh sẽ không do dự mà buông cô ra. Nhưng cô đã không làm vậy.
Ngay khi chỉ còn cách vài tấc, bàn tay đang dẫn dắt tay cô dừng lại.
Môi Tô Vi Sơ rời khỏi môi cô ngay lập tức, giọng nói khàn đặc: “Đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Đôi mắt nhắm nghiền của Ứng Yên La run rẩy, cô im lặng đẩy tay về phía trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797693/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.