Cho đến tận lúc máy bay hạ cánh, Nhu Nhu vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, gương mặt nhỏ nhắn ngủ đến ửng hồng. Máy bay đã an toàn đáp xuống, đang giảm tốc lướt trên đường băng. Ứng Yên La vươn tay véo nhẹ lên chóp mũi cậu bé, tiểu quỷ thấy hơi khó thở, lập tức tỉnh giấc, mềm mại gọi một tiếng: “Chị.”
Tô Vi Sơ cúi mắt nhìn cậu, “Chúng ta đến Bắc Kinh rồi.” Nhu Nhu bĩu môi, đưa tay dụi dụi mắt.
Ứng Yên La vội vàng nắm tay cậu bé lại, “Đừng dùng tay dụi mắt.” Nhu Nhu “dạ” một tiếng, ngoan ngoãn bỏ tay xuống.
Tiêu Úy đến đón ở sân bay, vừa nhìn thấy sếp nhà mình đẩy một chiếc vali có một cậu nhóc ngồi trên đó thì lập tức ngẩn người mất hai giây. Này… lúc đi rõ ràng là hai người, sao lúc về lại lòi ra thêm một đứa
nhóc thế này? Mà phải công nhận, ba người họ đứng cạnh nhau, trông chẳng khác nào một gia đình ba người hạnh phúc!
Tiêu Úy vội vàng bước tới chào hỏi.
“Nhu Nhu, gọi Chú Tiêu đi em.” Ứng Yên La nói. Nhu Nhu ngoan ngoãn gọi một tiếng “Chú Tiêu ạ”.
Tiêu Úy lập tức nở một nụ cười rạng rỡ, “Aiyo,” anh đưa tay xoa đầu cậu bé, “Phu nhân, cậu nhóc là…?”
Ứng Yên La cười đáp: “Đây là em họ của tôi.”
“Em họ ạ?” Cậu nhóc này trông mới độ năm, sáu tuổi, anh còn tưởng là cháu trai hay gì đó, ai ngờ lại là em họ. Chị em nhà này tuổi tác cách nhau cũng xa thật.
Tiêu Úy giao xe cho vợ chồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797694/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.