Xung quanh có rất nhiều nhân viên công tác qua lại, họ chú ý đến cô gái đang ngồi trong lều nghỉ của ảnh hậu Diệp, trông có vẻ như đang gọi video. Ấn tượng đầu tiên là rất trắng, sau đó là xinh đẹp, nhưng trước đây họ chưa từng gặp qua, người đó là ai vậy? Sao lại ngồi trong lều nghỉ của ảnh hậu Diệp thế?
Đang lúc họ tò mò, Diệp Sơ Đồng đã quay xong, liếc mắt một cái đã thấy Ứng Yên La ở bên kia. Ứng Yên La cũng chú ý tới, cô nói với Tô Vi Sơ ở đầu bên kia video: “Thôi nhé, không nói nữa, Diệp Sơ Đồng quay xong rồi, em cúp máy trước đây.”
Tô Vi Sơ gật gật đầu với cô, giọng điệu dịu dàng: “Ừ, đi đi.”
Diệp Sơ Đồng khoác chiếc áo lông vũ rồi bước nhanh về phía Ứng Yên La.
Các nhân viên xung quanh nhìn thấy nụ cười trên mặt ảnh hậu Diệp cùng với bước chân rõ ràng nhanh hơn rất nhiều, họ có chút kinh ngạc. Ở chung lâu như vậy, họ còn chưa từng thấy ảnh hậu Diệp nhiệt tình với ai như thế.
“Đến khi nào vậy?” Diệp Sơ Đồng ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi.
“Cũng không lâu lắm.” Ứng Yên La nhìn cô ấy, quả thật gầy hơn không ít so với mấy tháng trước ở Bắc Kinh, “Tối nay mấy giờ chị tan làm?”
Diệp Sơ Đồng uống một ngụm nước ấm: “Hôm nay sẽ sớm một chút, chắc hơn 6 giờ. Đợi chị tan làm rồi mời em đi ăn lẩu nhé, thế nào?”
Ứng Yên La: “Thôi đừng đi, dì cả của em bảo chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797699/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.