Mạnh Tắc Tri còn đang mơ mơ hồ hồ thì đã bị đưa thẳng lên điện Hoàng Cực.
Hắn cố gắng đè nén nghi ngờ trong lòng, vén áo choàng, quỳ xuống hành lễ:
“Vi thần Triệu Dĩ An, tham kiến Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, cung chúc vạn tuế phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!”
Ngay khoảnh khắc ấy, ánh mắt của đủ mọi quan lại trong triều đồng loạt đổ dồn lên người hắn — có người đánh giá, có người ngạc nhiên vui mừng, nhưng phần lớn là dè chừng và cảnh giác.
Quảng Đức Đế ngồi cao trên ngai, nhìn xuống, tay siết lấy hai khối ngọc bội, cảm xúc mãnh liệt trong lòng dần lắng xuống.
Hắn thừa nhận, vừa rồi nhận Hình Tiểu Nhã quá đỗi hấp tấp.
Chỉ vì lúc nhìn thấy miếng ngọc bội ấy, hắn quá mức xúc động, biết Hình Tiểu Nhã là con gái Tử Đồng để lại, liền vô cùng vui mừng. Lại thêm các đại thần đổ thêm dầu vào lửa, mà đôi mắt của Hình Tiểu Nhã quả thật cực kỳ giống với Tử Đồng…
Nghĩ đến đây, hắn nhìn về phía Hình Tiểu Nhã lần nữa, đối diện với nét mặt sợ hãi tột độ của nàng, lại đột nhiên cảm thấy — hình như cũng chẳng giống lắm.
—— Cũng giống như kẻ trộm rìu, nghi ngờ người khác là do trong lòng có quỷ.
Qua một lúc, tiểu thái giám được phái đi mời Tiêu thị đã quay về, nhìn quần áo ướt sũng, có vẻ như là vừa bị dội nước cho tỉnh.
"Phịch" một tiếng, Tiêu thị quỳ xuống, vừa mơ mơ hồ hồ hành lễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-lam-vuong-giap-tu-hoi/2770738/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.