“Chuyến này tôi xuôi về phía nam, vân du Cô Tô, đầu tiên là đến Thừa Thiên Tự ở Tô Châu, sau đó đi Tây Hồ Hàng Châu, bái yết chùa Linh Ẩn, Phi Lai Phong, phong cảnh Giang Nam quả nhiên khác biệt so với phía bắc, tiểu hữu Nguyên Kính nè, nơi này khác nhau ra sao nhất định tôi phải tỉ mỉ nói với cậu, đêm nay chúng ta lại thắp nến tâm sự suốt đêm…”
Giác Minh hoà thượng vừa vào phòng đã nói năng không ngừng nghỉ, y như muốn kể hết những gì y từng đi qua vậy.
Lương Nguyên Kính thắp sáng đèn dầu xong xoay người lựa lời nói: “Tiểu sư phụ, cái đó sau này chúng ta từ từ nói, tôi có chuyện…”
“À, phải phải phải,” Giác Minh chen lời chàng, “Tôi trở lại chùa thì có người nói tháng trước cậu tới tìm gặp tôi, cho nên tôi mới ‘vó ngựa lao nhanh’ lập tức đến nhà tìm cậu, cậu tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Lương Nguyên Kính cùng A Bảo đưa mắt với nhau, nhìn hòa thượng nói: “Cậu có thấy cái gì khác trong phòng này không?”
Giác Minh há mồm: “Cái đèn, cái giường, bàn ghế, bình phong… Ủa, sao sau tấm bình phong còn có thêm cái giường nữa vậy? Tiểu hữu Nguyên Kính, chắc cậu đoán trước hôm nay tôi sẽ đến tá túc nhà cậu đúng không? Úi xời! Khách sáo quá đó! Tôi và cậu ngủ cùng sập là được rồi, cần gì phiền phức thế đâu!”
Hoà thượng mặt mày vui mừng.
Lương Nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-hau-a-bao-dao-thuong-phieu/2711829/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.