Hữu An năm thứ năm, vào mùa hoa nở.
Tri Châu Lý Kỳ mở cửa Phan Viên tổ chức Hội Vạn hoa.
Tọa lạc Phan Viên ở ven sông Hồ Tây Gầy, vốn là dinh thự riêng của một thương nhân buôn muối Dương Châu, Lý Kỳ ưa thích cảnh sắc hữu tình, có người mua tặng riêng cho ông làm sân vườn tại nhà.
Phan Viên được xây dựng bởi rất nhiều nghệ nhân lành nghề, trong vườn trồng khóm trúc xanh khắp nơi, núi giả đá hồ san sát nhau, tạo nên khung cảnh vô cùng mới lạ, cộng thêm những lầu các đình đài đặt ở giữa, có thể nói là cảnh vật thay đổi theo từng bước chân, mỗi bước đi đều ẩn chứa mỗi nét đẹp khác nhau.
Hơn nữa, Phan Viên còn ở gần cảnh đẹp Hồ Tây Gầy, đứng trên lầu các ngắm nhìn từ xa, có thể nhìn thấy Tiểu Kim Sơn trên hồ, đợi tới mùa đông trời rơi đầy tuyết, hoa mai trên núi sẽ nở, du khách sôi nổi tới đây đạp tuyết tìm mai, người đương thời gọi đó là ‘Đệ nhất viên Dương Châu’.
Cái gọi là ‘Hội Vạn Hoa’, thực chất chỉ để ngắm một loài hoa, là hoa thược dược.
Lúc bấy giờ, hoa thược dược Dương Châu vang danh thiên hạ, sánh với mẫu đơn Lạc Dương và hải đường Thành Đô, đều là những loài hoa quý giá.
Lý Kỳ tổ chức tiệc ngắm hoa, các nhà vườn và nông dân trồng hoa tranh nhau đưa lên những bông hoa thược dược quý hiếm do nhà trồng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-hau-a-bao-dao-thuong-phieu/2711834/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.