Đêm về, phục vụ bắt đầu dâng món.
Cách thức dâng món của Phàn lâu cũng đặc biệt, gã sai vặt tay trái nâng ba món ăn lên nhau, cánh tay phải đưa đến vai có thể đặt hai mươi cái chén liền. Như vậy duỗi hai tay lên lầu hai cũng không chỉ không làm rớt, phần thức ăn cũng đặt đâu vào đấy, món nào ở bàn vị khách nào không hề bị nhầm lẫn.
Ở Phàn lâu ăn uống trái cây cũng không tệ, món ngon hiếm lạ, phàm là thiên hạ có, đầu bếp bọn họ hoàn toàn có thể làm ra. Nhưng được thực khách khen ngợi nhất phải nhắc đến rượu ngon trong lâu.
Vì thu thuế, Đại Trần không cho phép người dân tự ủ rượu mở xưởng bán riêng. Tửu lầu cần phải mua men rượu của quan phủ trước, sau đó mới được phép nấu đem bán.
Mỗi năm Phàn lâu mua đến năm vạn cân men từ quan phủ, sản xuất rượu và cung cấp cho 3000 cửa hàng bán lẻ. Quy mô tửu phường rất lớn, sản xuất rộng rãi ai cũng thấy rõ ràng.
Phàn lâu sở hữu hai loại rượu tự ủ, một cái là ‘Thọ mi’, cái thứ hai là ‘Hoà chỉ’, trong đó có rượu thọ mi thanh danh vang xa nhất.
Rượu có màu hổ phách, đựng đầy trong chén ngọc, thật sự có cảm giác ‘Lan Lăng rượu quý ngát hương, Long lanh hổ phách phát quang chén đầy’, mùi rượu mát lạnh, mùi thơm nức mũi, nếm vào như nước lê mía sệt, thanh thanh nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-hau-a-bao-dao-thuong-phieu/2711840/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.