“Cho tam giác ABC có các góc trong, độ dài các cạnh đối diện với A, B, C lần lượt là a, b, c… Tìm B. Bài này…” Cao Mẫn cầm tờ giấy, ánh mắt quét một vòng quanh lớp học, “Ôn Trì Vũ, em lên bảng làm bài.”
Ôn Trì Vũ nghe thấy tên mình được gọi liền ngẩng đầu lên, cô đặt bút xuống, sau đó đứng dậy bước lên. Cô không suy nghĩ nhiều, hơi ngẩng đầu, đường nét từ gương mặt nghiêng đến cổ và lưng tạo thành một đường cong thanh mảnh đẹp đẽ. Phấn viết trên bảng rất nhanh, loại bài này đối với cô rất đơn giản.
Cao Mẫn hài lòng gật đầu, “Các bước giải của Ôn Trì Vũ rất chi tiết và rõ ràng, mọi người đều hiểu chứ?”
Bên dưới không ai trả lời, trong tình huống này, việc không ai nói gì đối với giáo viên có nghĩa là mọi người đều hiểu.
Ôn Trì Vũ trở về chỗ ngồi, Cao Mẫn bắt đầu giảng bài tiếp theo.
Chẳng bao lâu sau tiếng chuông tan học vang lên, nhưng cơn mưa dường như vẫn chưa ngớt, bầu trời vẫn rất u ám. Nhạc tập thể dục buổi sáng trong loa phát thanh chỉ vừa mới vang lên đã dừng lại.
Cao Mẫn đứng trên bục giảng: “Trời mưa không thể tập thể dục, thầy giảng nốt hai bài cuối rồi cho các em tự học.”
Bên dưới lập tức vang lên tiếng than thở, Cao Mẫn nhíu mày, gõ gõ lên bảng đen, đặc biệt nhấn mạnh vào con số đếm ngược đến kỳ thi đại học, “Nhìn xem còn mấy ngày nữa, sao các em vẫn chưa biết học hành gì cả.”
Bài toán khô khan đều đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-da-thu-da/1131032/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.