Kể từ lần đầu gặp gỡ với Ngô Đình Phương vào ngày mồng một năm tám tuổi đó, nhóc đạo sĩ không còn thấy người kia đến nữa. Hắn viết lại địa chỉ mà Ngô Đình Phương cho mình lên một mảnh giấy. Mỗi lần thay quần áo, hắn đều cẩn trọng cất vào trong chiếc túi được may ở mặt trong đạo bào.
Mặc dù sư phụ cực kỳ nghiêm khắc, nhưng sư huynh nói rằng sư phụ rất có bản lĩnh. Năm hắn mười tuổi, sư phụ bảo với họ, đến khi đủ mười lăm tuổi họ được phép lựa chọn xuống núi hoặc ở lại đây. Những người có ý định xuống núi có thể chọn học lấy một ngón nghề để đảm bảo nguồn thu nhập sống cho tương lai sau này.
Có ba sư huynh đệ muốn xuống núi. Sư huynh Pháp Thánh chọn “Lưu”. Anh ta muốn theo học y, để về sau vào tiệm thuốc dưới núi chữa bệnh cho mọi người. Sư đệ Pháp Địa chọn học kỹ năng diệt ma trừ tà.
Pháp Tiên Trần Tắc chọn “Thuật”, cũng chính là gieo quẻ xem bói.
Khả năng tiếp thu của Trần Tắc rất tốt. Hắn bẩm sinh thông minh lanh lợi, học trừ tà sẽ phù hợp với hắn hơn. Sư phụ cũng từng hỏi qua ý hắn, có phải một lòng muốn học gieo quẻ bói toán hay không, Trần Tắc trả lời nhất định phải học. Sư phụ bảo hắn rằng, diệt ma trừ tà, ấy là đang tích âm đức, còn học xem quẻ đoán mệnh ắt sẽ làm tổn hại đến âm đức, hoặc góa bụa cô quả, hoặc bất hạnh, hoặc tổn thọ.
Trần Tắc thầm nghĩ: Nếu không học thứ này, sao có thể tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-nha-huong/530504/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.