Thức dậy thật sớm, phát hiện mình chỉ mặc một cái áo bó, nhất thời mắc cỡ không chịu được, vội vã tìm áo mặc vào.
Không bao lâu Cẩn cũng tỉnh, nằm ở đó nhìn tôi cười.
"Không được nhìn lén em thay đồ!" Tôi quay đầu lại kháng nghị.
"Tôi nào có nhìn lén!"
"..." Thật là, tôi đây không thèm coi ai ra gì thay đồ ở trước mặt người ta, người ta có nhìn thì cũng không thể trách được... Haiz, muốn nhìn thì nhìn đi, một T làm từ xi măng như tôi cũng đã mất hết mặt mũi rồi...
Trở lại trong doanh trại ăn sáng, sau đó lôi kéo Cẩn chụp ảnh ở xung quanh. Đành chịu thôi, dù sao cũng phải hoàn thành nhiệm vụ ông nội giao phó...
Buổi chiều thu dọn hết đồ đạc, lái xe về nhà! Trong xe phát bài 《Tình yêu đơn giản》, ánh nắng ấm áp vảy lên người, cảm giác được hạnh phúc giản đơn.
Cẩn ngồi ở bên cạnh ăn ô mai, thỉnh thoảng đút một viên đến miệng tôi, chua chua ngọt ngọt, mùi vị khá tốt.
"Cẩn!" Tôi nhẹ nhàng gọi.
"Hử?"
"Em nhớ Dương Dương. Thứ sáu, tụi mình tới đón Dương Dương được không?"
"Được!"
Nàng đáp ứng tôi rất nhanh, tôi phát hiện bây giờ tôi đối với nàng luôn là muốn gì được đó, đương nhiên, phải trừ mấy chuyện xấu xa ra.
Đưa Cẩn đến dưới lầu, nhìn nàng đi lên. Thật sự là không muốn cứ như vậy mà rời đi, có điều không có biện pháp, chúng tôi đều còn có chuyện phải làm!
Đến nhà ông nội, cất đồ các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cuong-lao-su-lang-due/2240844/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.