Mở cửa, hít một hơi. Quỷ thần ơi, tuy nói hôm nay không lạnh, mặc như thế cũng có chút quá đáng đó...
Váy ngắn quá gối, hơn nửa chân lộ ở bên ngoài. Nhìn lại trên mặt, gương mặt sạm màu trát một lớp phấn dày, nhớ kỹ lúc Cẩn dạy văn lớp mười đã từng nói —— viết văn phải tránh đắp lên từ ngữ trau chuốt, tựa như phụ nữ xấu phải tránh trang điểm quá tay, giống như 'sương trắng đọng trên phân lừa, tạo hình loang lổ.'
Che mặt cười trộm, ai nha thiên linh linh địa linh linh ơi...
Vương tỷ mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng cửa phòng mở, nhìn thấy vợ mình đứng ở trước mặt, vội vàng bật dậy.
"Vợ đã đến rồi!" Giọng thật dịu dàng. Vương tỷ cũng thực không dễ dàng, đổi lại là tôi... Haiz, vẫn là không nên đổi, không thể tưởng tượng...
Ngọc tỷ cũng không để ý tới Vương tỷ, quan sát phòng khách tôi một chút, còn dò xét đánh giá tôi trên dưới một phen, sau đó cười đi tới bên cạnh tôi.
Nụ cười đó, cực kỳ giống bà mối Vương kiền nương làm mai cho Phan Kim Liên cùng Tây Môn Khánh trong 《Thủy Hử truyện》.
"Ai nha, tiểu Chu Chu, em xem, làm phiền em quá!"
Hách! ... Tiểu Chu Chu? Chị đại à, trong đầu chị toàn lòng trắng trứng thôi phải không?...
"Ha ha, không phiền!" Tôi lạnh lùng nói.
"Em uống có nhiều không? Em không sao chứ!" Ngọc tỷ lại tiến lên một bước. Tôi thuận thế lui ra phía sau một bước.
Chồng mình uống say nằm ở nơi đó, cư nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cuong-lao-su-lang-due/2240845/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.