Về đến nhà, Dương Dương im lặng giải đề toán trong phòng, tôi và Cẩn ngồi trong phòng khách chơi cờ vây.
"Cẩn thận một chút, em sắp thắng rồi đó!" Tôi cười, đặt xuống một quân cờ, sau đó đắc ý rót trà, chậm rãi uống.
Cẩn nhìn bàn cờ một chút, cau mày. Chỉ chốc lát, con mắt tỏa sáng, bỗng nhiên đặt xuống một quân, sau đó cười vui vẻ đắc ý.
"Hả?" Tôi ngơ ra, lúc đầu đã vây lại hết rồi mà vẫn bị một nước duy nhất phá giải, haiz, xem ra quả nhiên không thể chỉ chăm chăm tấn công, về mặt chiến lược thì phải vừa công vừa thủ, nếu không thì rất dễ bị thừa lúc vắng mà vào.
"Hừ! Xem em vây cô lại đây này!" Tôi cầm lấy quân cờ, cố gắng tìm kế sách phá địch.
"Từ từ suy nghĩ, hắc hắc!" Lúc này đổi thành Cẩn một mặt đắc ý nhìn tôi.
Đang suy nghĩ, di động Cẩn vang lên.
"Đi, lấy điện thoại của tôi lại đây!" Cẩn cười nói.
"Cái gọi là hất hàm sai khiến chính là nói cô đó!" Tôi uống cạn trà trong tay, đứng dậy, chạy đến phòng sách đi lấy điện thoại.
Nhìn lướt qua màn hình, không chú ý lắm. Ngẫm lại có gì đó không đúng, lại liếc mắt nhìn, là một vị người quen lâu rồi chưa liên lạc -- Hàn Học Hiên.
Đưa điện thoại cho Cẩn, Cẩn nhìn thoáng qua, sắc mặt căng thẳng.
"Alo?" Thái độ Cẩn có chút lạnh lùng.
Nói vài câu, Cẩn đi ra ban công. Tôi không biết họ nói gì, nhưng nhìn dáng Cẩn đứng nói chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cuong-lao-su-lang-due/2240913/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.