Làm xong bên này, 3 người mới trở về, lúc trở về cũng rất thoải mái.
Mới vừa về trại thì Tiểu Hầu đã đến đón.
Trước tiên là Triệu Xuân Lan cởi túi lớn trên người xuống.
"Chị dâu, sao rồi?"
Nghe thấy lời này, Hầu Tam ở phía đối diện cũng giương lỗ tai, bắt đầu nghe ngóng.
Hiển nhiên là cậu ta cũng rất tò mò là các chị dâu đã mang gì về, còn mang một cái túi lớn như vậy.
Triệu Xuân Lan và Thẩm Mỹ Vân nhìn nhau, lúc này mới dỡ đồ đạc trên người xuống: "Đây là trứng gà rừng đấy."
Cẩn thận đưa cho đối phương.
"Cái gì?" Tiểu Hầu bất ngờ, bàn tay cầm chiếc túi cũng trở nên cẩn thận hơn: "Sao túi lại lớn như vậy, vậy thì trong này phải chứa bao nhiêu trứng gà cho đủ?"
Triệu Xuân Lan lườm cậu ta một cái: "Cậu nghĩ rất hay đấy, còn có cỏ kê trứng gà, nếu không thì số trứng gà này đã nát hết."
"Bảo sao cái túi này lại lớn như vậy."
Tiểu Hầu gãi gãi đầu: "Nhưng mà cũng không nhẹ."
Hầu Tam bên cạnh thò đầu qua, nếu không phải đã phân chia đất thì anh ta đã muốn trực tiếp chạy lại đây.
Tiểu Hầu trừng mắt: "Nhìn cái gì mà nhìn? Bên cách anh không có à?"
Hầu Tam bị người ta hung dữ thì cũng không tức giận, anh ta chua xót nói: "Các chị dâu đúng là lợi hại, nhưng mà đồng chí nữ chính là đồng chí nữ, cũng chỉ có thể nhặt được trứng gà mà thôi."
"Săn b.ắ.n đồ vật thì vẫn phải đợi đồng chí nam."
Nghe thấy lời này, Thẩm Thu Mai liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/2171244/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.