Hai người đi Bách Vị Lâu đã là ba ngày sau.
Không phải Bùi Nhuận nói không giữ lời, thật sự là phủ thành đối với 7361 quá mức mới mẻ, hai lần trước ra cửa, mỗi khi còn chưa đi đến Bách Vị Lâu, 7361 đã ăn dọc đường mấy món ăn vặt mà no bụng.
Cũng may hai người đều là kiểu người tùy tính, đến phủ thành vốn là để du ngoạn, dĩ nhiên lấy tùy tâm làm trọng.
Vất vả lắm mới từ nhà đi đến được Bách Vị Lâu, dọc đường gặp món ngon thì ăn, ăn đến bảy tám phần no, cảnh lạ cũng xem được không ít.
Tối hôm nay, cuối cùng cũng vào được Bách Vị Lâu.
Hai người chọn một chỗ gần cửa sổ trên lầu ba, vừa yên tĩnh tránh người, lại có thể nhìn xuống phố xá qua ô cửa.
Lúc này hai bên đường đã treo đầy lồng đèn muôn màu, chiếu sáng cả con phố, so với hội đèn Thượng Nguyên trong huyện cũng chẳng kém chút nào.
Tuy là buổi tối, nhưng đường phố vẫn náo nhiệt như thường, người dạo phố, kẻ buôn bán không ít, khác hẳn với sự yên ắng của huyện thành về đêm.
7361 nhìn chằm chằm vào một người làm xiếc dưới lầu, xem đến xuất thần, đến khi đồ ăn được mang lên cũng chưa thu hồi ánh mắt.
Bùi Nhuận rót cho 7361 một chén nước lê lên men, mỉm cười hỏi: "A Dao đang xem cái gì?"
7361 quay đầu, ánh mắt lấp lánh, chia sẻ với Bùi Nhuận: "Người dưới lầu kia thật là lợi hại, ta thấy hắn nuốt cả thanh kiếm vào bụng rồi!"
Nhân loại lại có thể đáng sợ đến thế sao!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-den-tu-tinh-te-tat-tap-ngu/2760799/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.