“…”
Tần Tiểu Trúc mặt mày tái mét, định mở miệng nói thì thấy Tần Tiểu Mãn xách giỏ quay lại.
“Hai người nói gì đấy?”
Tần Tiểu Trúc không muốn nhắc lại chuyện đó, cậu cảm thấy khó chịu, nghe người trong thôn nói xấu Tần Tiểu Mãn, người được chú ý nhất lại quan tâm Tần Tiểu Mãn, ai mà chẳng thấy khó chịu.
Cậu giật lấy giỏ: “Ta về đây.”
Tần Tiểu Mãn nhíu mày, đi theo ra ngoài.
“Sao, còn muốn tiễn ta à?”
Tần Tiểu Trúc nhìn Tần Tiểu Mãn, nói móc.
“Ngươi có phải lần đầu đến đây đâu mà phải tiễn! Ta ra ngoài nhổ ít hành về nấu mì.”
Tần Tiểu Trúc hừ một tiếng, nhà này lúc nào cũng toàn thịt với mì, không ăn nghèo mới lạ. Cậu đi trước.
Tần Tiểu Mãn thấy người này thật khó hiểu, ra đến sân, hai người định đi mỗi người một hướng, thì Tần Tiểu Trúc quay lại gọi Tần Tiểu Mãn.
“Người ở rể nhà ngươi bao giờ thì khỏi?”
“Qua năm là khỏi thôi.”
Tần Tiểu Trúc nói: “Nghe cha ta bảo người này trước kia là thiếu gia nhà buôn bán, còn từng đi thi, chân khỏi rồi ngươi giữ chân được hắn không?”
“Sao lại giữ không được, chân huynh ấy khỏi rồi còn giúp ta cày ruộng vụ xuân.”
Tần Tiểu Trúc cười khẩy: “Giữ không được ngươi không hiểu vì sao à? Ngươi tưởng mình là tiên nữ chắc.”
Tần Tiểu Mãn nghe vậy liền nổi cáu, cậu nhổ hai cây hành rồi đứng dậy.
Tần Tiểu Trúc thấy vậy cũng sợ, biết mình đánh không lại Tần Tiểu Mãn, liền nói: “Ta chỉ nhắc nhở ngươi thôi mà, sao lại hung dữ với ta, ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-goi-ta-ve-nha-an-bam-roi/2957816/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.