Mấy ngày nay, Tần Tiểu Mãn cùng Đỗ Hành đến nhà Tần Hùng để phụ giúp việc cỗ bàn, lại đi mượn bàn ghế của bà con lối xóm.
Thỉnh thoảng, cậu lại cùng hắn ra đồng xem xét hoa màu.
Ruộng vườn trong nhà nhiều, mỗi lần đi nom cũng mất kha khá thời gian.
Mỗi lần ra đồng, Đỗ Hành đều gặp cảnh người trong thôn cãi cọ, đấu võ mồm, khi thì nhà này kêu gà nhà kia giẫm lên hoa màu, khi lại vịt nhà nọ chạy vào ruộng nhà kia.
Trong thôn, những chuyện cỏn con này cứ lặp đi lặp lại.
Hai vợ chồng trẻ ra đồng cũng chỉ vì lo lắng gia cầm của người trong thôn giẫm đạp lên hoa màu nhà mình. Cãi nhau một trận thường cũng chẳng giải quyết được gì.
Mạ non trên những thửa ruộng màu mỡ lớn nhanh như thổi, xanh mướt và khỏe mạnh.
Mạ trên ruộng cằn tuy không cao bằng mạ trên ruộng màu mỡ, lá cũng không dài bằng, nhưng dù sao cũng đang lớn.
Tần Tiểu Mãn không rõ là do đất cằn bỏ hoang nhiều năm, nay được khai khẩn nên mới tốt tươi như vậy hay là vì nguyên nhân nào khác, dù sao mạ lên tốt là cậu vui rồi.
Đỗ Hành hỏi: “Chẳng lẽ không phải nhờ ta bón phân cho ruộng mà mạ mới tốt tươi như vậy sao?”
Tần Tiểu Mãn cười đáp: “Được rồi, được rồi, công lao của chàng cả đấy.”
Hai người cùng đi dọc bờ ruộng, đến xem khu đất cằn lớn nhất nhà mình, ước chừng ba mẫu.
Tần Tiểu Mãn nói: “Nếu năm nay ruộng ấy mà cũng được mùa, thu được ba thạch lương thực thì tốt biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-goi-ta-ve-nha-an-bam-roi/2957832/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.