Lôi thượng thư sau khi xem qua bảng biểu Trịnh Sơn Từ làm, rất tán thưởng: "Ngươi làm rất khá, về sau khi đối trướng cũng đỡ rườm rà. Đến lúc trình sổ sách lên bệ hạ, người cũng dễ xem hơn nhiều. Trịnh đại nhân cứ yên tâm làm việc ở Hộ Bộ, cái gì cần có sẽ có."
Lôi thượng thư cười ha hả, còn thuận tiện hỏi thêm mấy câu khách khí về việc Trịnh Sơn Từ có gặp khó khăn gì trong Hộ Bộ không.
Trịnh Sơn Từ mỉm cười, lắc đầu đáp: "Chư vị đồng liêu đều thân thiện, không có gì khó xử."
Lôi thượng thư xua tay cho Trịnh Sơn Từ lui ra.
Trịnh Sơn Từ được khen xong quay về vị trí, tiếp tục làm việc. Từ hôm đó trở đi, hắn phát hiện Kim lang trung có phần lãnh đạm với mình, một số sự vụ bắt đầu được giao cho Hạ chủ sự thay vì hắn.
Trịnh Sơn Từ bỗng dưng trở nên nhàn rỗi.
Hắn không đi tranh công, chỉ làm xong việc trong phận sự, trưa đến thiện đường ăn cơm cùng mấy người quen, tan sở thì về nhà bầu bạn với phu lang. Vẫn giữ nhịp sống ổn định, không đi hỏi Kim lang trung vì sao lại như vậy, cũng không lấy thân phận hoặc gia thế gây áp lực. Chỉ yên lặng như người bình thường, đối mặt với sự lạnh nhạt của thượng quan mà không hề cưỡng cầu.
Nhưng hắn khác người thường ở chỗ, không đem chuyện đó để trong lòng, trái lại còn được nhiều đồng liêu ngầm ủng hộ.
Trịnh Sơn Từ biết rõ, hắn chỉ đang chờ một cơ hội. Vì vậy, những lúc rảnh rỗi, hắn lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748101/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.