Thi Huyền ở Lễ Bộ bận rộn lo việc khoa cử, chờ thi đình kết thúc cũng có thể nghỉ ngơi một thời gian. Mọi người trò chuyện một hồi, Tiêu Cao Dương nói: "Còn chưa biết lần này Trạng Nguyên sẽ là ai."
Đỗ Ninh nhìn về phía Tiêu Cao Dương, cười: "Sao vậy, Tiêu huynh vẫn muốn ganh đua cao thấp?"
Tiêu Cao Dương lắc đầu: "Chỉ là hiếu kỳ thôi."
Dù có đỗ tiền tam giáp, thì vẫn phải vào Hàn Lâm Viện học ba năm rồi mới được bổ nhiệm vào lục bộ. Trong ba năm ấy có thể xảy ra không ít chuyện. Tiêu Cao Dương nhìn sang Trịnh Sơn Từ, mỉm cười.
Buổi trưa, Trịnh Sơn Từ về nơi làm nghỉ một lát, vẫn là chợp mắt nửa canh giờ rồi đi Tàng Thư Lâu đọc sách. Dạo gần đây công việc quá bận, hắn chỉ có thể tranh thủ đọc đứt đoạn.
Tạ Thừa thấy Trịnh Sơn Từ tới, mắt liền sáng lên, lại bước đến thỉnh giáo vấn đề.
Trịnh Sơn Từ liếc nhìn qua, là một câu trong sách Mạnh Tử: "Không lấy quy củ, không thể thành vuông tròn."
Trịnh Sơn Từ hỏi Tạ Thừa lý giải thế nào.
Tạ Thừa suy nghĩ một lát, rồi trình bày ý của mình. Hắn cho rằng quy củ chính là pháp luật, nếu không có quy củ, xã hội sẽ loạn, Đại Yến không có tôn ti trật tự, giết người không bị pháp trị, trộm cướp không cần ngồi tù, hết thảy đều trở nên vô nghĩa.
Trịnh Sơn Từ gật đầu: "Ngươi nói quy củ là pháp luật cũng đúng, Nho gia chú trọng giáo hóa..." Hắn từ quan điểm của Nho gia, rồi lấy cái nhìn của nhà cai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748111/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.