Hiện tại bọn họ vẫn còn đói, không thể ăn quá nhiều lương thực, kẻo khó tiêu. Mỗi người trước uống một chén cháo, rồi vào lều tránh gió lạnh. Tình hình nơi này so với phủ thành Thanh Châu càng tệ, Trịnh Sơn Từ quyết định ở Giang huyện lưu lại thêm mấy ngày, sau khi an bài mọi việc ổn thỏa mới để một quan viên ở lại chủ trì đại cục, bởi hắn thật không thể tin vào vị huyện lệnh này.
"Đi mua ít cải bẹ, nấu cháo ăn kèm, họ đã lâu rồi chưa được ăn rau." Trịnh Sơn Từ tính toán đâu ra đó.
Hắn lại tìm lại quan Hộ Bộ theo cùng: "Ngươi đi mua vật liệu dựng nhà, thêm ba cái nồi lớn nữa, nơi này chỉ có hai cái nồi căn bản không đủ dùng."
Lại quan vâng mệnh, sai mấy nha dịch theo sau đi làm việc. Trịnh Sơn Từ thấy nha dịch đang phát chăn bông cho dân chúng, lúc này mới thở phào một hơi, nhưng vừa buông lỏng liền cảm thấy gió lạnh lùa vào, rùng mình một cái.
Một chiếc áo choàng phủ lên vai hắn, mang theo hơi ấm. Vượng Phúc nói: "Đại nhân đã hứa với thiếu gia phải bảo trọng thân thể, sao đại nhân cứ tự mình c.ởi áo cho nạn dân như vậy?"
Chiếc áo choàng này chính là Ngu Lan Ý mua cho. Trịnh Sơn Từ kéo áo choàng lại, nói: "Khi đó không nghĩ nhiều như vậy, sau này ta sẽ chú ý."
Giờ thế cục vẫn chưa ổn định, hắn không thể để bản thân ngã bệnh.
Nha dịch từ xe đẩy lấy chăn bông phát cho dân, mỗi lều phát năm sáu chiếc, vẫn còn mười mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748125/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.