Đường Mộ sáng sớm còn đang trong giấc mộng, Thẩm Lãng ở trong phòng bắt đầu hoạt động, trong chốc lát thu dọn một chút nơi này, dọn dẹp một chút bên kia. Cuối cùng cái gì y cũng thu thập xong, Đường tiểu tổ tông tôn thụy thần (thần ngủ) kia còn đang đại chiến cùng Chu công.
“Thức dậy! Tiểu tổ tông, mau! Rời giường, ông nội bọn họ đã chờ chúng ta lâu rồi!” Không có biện pháp, Thẩm Lãng vẫn là chỉ cần ngoan ngoãn gọi phu nhân rời giường.
Đường Mộ đổi phương hướng tiếp tục cùng Chu lão ca cãi cọ, một chút ý tứ trợn mắt cũng không có.
Thẩm Lãng vuốt vuốt trán, rất là khổ não, đây là chuyện y không muốn làm nhất, nhưng mà chuyện không muốn làm nhất luôn luôn khiến y thường xuyên làm.
“Rời giường! Tiểu tổ tông, hôm nay chúng ta ra ngoài a! Đừng ngủ nữa!”
Bất động như núi!
“Thật sự không thể nằm ỳ ở trên giường! Đến rồi lại tiếp tục ngủ đi! Tiểu tổ tông mau thức dậy!”
Vẫn bất động như núi!
Thẩm Lãng không thể nề hà, nhìn đồng hồ thời gian đã sắp đến! Ông nội là một người tuân thủ thời gian, từ nhỏ đã huấn luyện bọn họ phải có khái niệm rõ ràng đối với thời gian. Thẩm Lãng lắc đầu, không có biện pháp! Tìm quần áo trong tủ, kéo chăn ra mặc vào cho tổ tông nằm ỳ không dậy nổi này, tốc độ của Thẩm Lãng không chết là xạo. Tốc độ mặc quần áo này cũng đỉnh đỉnh. Thuần thục liền đem Đường tiểu tổ tông mặc chỉnh tề.
Động tĩnh mặc quần áo không tính là nhỏ, nhưng mà tiểu tổ tông vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/248893/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.